Nhà Giáo - Nhà Thơ - Bùi Trác Trường
Ngày tháng năm sinh: 25/01/1937.
Quê quán: Hưng Long, Ninh Giang, Hải Dương.
Trú quán: 64, Nguyễn Trãi 2, phường Sao Đỏ,
thị xã Chí Linh.
Giáo viên: THPT đã nghỉ hưu.
Số Điện Thoại : 03203.589.259
TẾT NHÀ MÌNH “Bính Thân “
Sắm cả giò ngựa giò bò
Tưởng tết mình đã là to hơn người
Tháng giêng nay mùng sáu rồi
Tắt hương cháu mời còn chối làm sao
Xem tết cháu cỗ thế nào
Rượu tây gà chọi quyện vào ngon nghê
Chép sông tôm biển mua về
Cần tây xào với thịt bê tuyệt vời
Mâm đày thịt cá …chưa vơi
Nem tai giò ngựa tiếp mời bia chai
Biết mình đâu còn sức trai
Ăn uống kéo dài thì chắc nguy to
Mình bèn biện bạch lý do
Cháu cũng đồng ý để cho ông về
Vui vui trên quãng đường quê
Cỗ mình nhẩm tính thuộc loại c hẳn rồi
Vui thay đường xá không tồi
Khắp nơi con cháu đều về đông vui .
Tác giả : Bùi Trác Trường
TẾT NHÀ MÌNH “Bính Thân “
Sắm cả giò ngựa giò bò
Tưởng tết mình đã là to hơn người
Tháng giêng nay mùng sáu rồi
Tắt hương cháu mời còn chối làm sao
Xem tết cháu cỗ thế nào
Rượu tây gà chọi quyện vào ngon nghê
Chép sông tôm biển mua về
Cần tây xào với thịt bê tuyệt vời
Mâm đày thịt cá …chưa vơi
Nem tai giò ngựa tiếp mời bia chai
Biết mình đâu còn sức trai
Ăn uống kéo dài thì chắc nguy to
Mình bèn biện bạch lý do
Cháu cũng đồng ý để cho ông về
Vui vui trên quãng đường quê
Cỗ mình nhẩm tính thuộc loại c hẳn rồi
Vui thay đường xá không tồi
Khắp nơi con cháu đều về đông vui .
Tác giả : Bùi Trác Trường
ÔNG BÀ LO TẾT BÍNH THÂN
Tết Bính Thân đến nơi rồi
Ông đã lo giúp cho tôi những gì
Bà yên tâm chẳng lo chi
Cái gì quan trọng tôi thì đã lo
Hai cân giò ngựa giò bò
Tôi đưa tiền trước chẳng lo lắng mà
Gà nhà ba tạ không ngoa
Để
răm con chọi thế là đủ thôi
Rau sạch hai vạt chân đồi
Có ăn qua tết dư dôi vẫn nhiều
Tôi dành năm buồng chuối tiêu
Mẹ con bán tết hẳn nhiều người mua
Theo tôi bà sắm vừa vừa
Bây giờ khách khứa chẳng ưa ăn nhiều
Quyết không lãng phí chi tiêu
Hôm nào con cái về nhiều hãng hay
Thực phẩm tươi sống chợ đầy
Vừa ngon vừa sạch dạ dầy lại yên
Men tôi mua bà ủ liền
Làm bình rượu nếp cho yên cái đầu
Bỏ qua những món rượu mầu
Cần gì bà sắm tôi đâu giám gàn .
Tác giả : Bùi Trác Trường
CUỘC GIAO LƯU THƠ GIỮA CÂU LẠC BỘ CÔN SƠN CHÍ LINH CÙNG
CÂU LẠC BỘ THƠ NỮ HÀ NỘI
Lần giao lưu tại thủ
đô
Giữa cung hữu nghị Việt
Xô thắm tình
Đội bạn nổi nhạc xập
xình
Hi hưu từng cặp tỏ
tình nồng say
Đôi lần bạn gái cầm
tay
Nhưng tiếc món này
mình vốn đâu ra
Bực mình về luyện
cùng bà
Tago hiphop luyện cả
rồi
Năm nay Hà Nội ta mời
Nữ Hà Nội trẻ cùng
chơi sân nhà
Nhưng chỉ có món thơ
ca
Tiếc công cùng bà đã
luyện lâu nay
Nghĩ thầm như thế
cũng hay
Xéo vào chân bạn tuột giầy thì guy
TẶNG GIA ĐÌNH CẬU MAI
“Cậu
mai em ruột vợ tôi”
Cậu chưa học hết cấp 2
Nhưng xem đức tài cậu trả kém đâu
Nuôi gà nuôi lợn nuôi trâu
Trông na trồng vải… làm giàu rất
nhanh
Dư thưa đẻ chẳng cần phanh
Năm con ngoan ngoãn học hành giỏi giang
Hàn Quốc Đức được cử sang
Có cơ hội vàng Thái cũng vươn xa
Thanh, Thương : đại học quốc gia
Còn Tâm sư phạm đã qua lâu rồi
Quanh nhà giúp bố mẹ thôi
Hai em trợ giúp chồng rồi cùng bay
Tâm còn góp một ý hay:
“Bố mẹ làm miết chân tay yếu rồi
Vườn đồi giãn bớt đi thôi
Mở hàng bán quán hẳn rồi khỏe ngay
Cậu rằng : con góp ý này
Bà mà bán quán chắc rầy lãi thôi
Hai ngôi nhà đã xây rồi
Cả hai đều có gác đôi tuyệt vời
Ta dọn ra đấy ở thôi
Cạnh đường quốc lộ vui rồi bà ơi
Dạo sau Thái được nghỉ ngơi
Về lấy vợ rồi hàn quốc lại sang
Năm năm lao động lại sang
Bán hàng qua mạng Đức đang hành nghề
Xem ra ý trí khỏe ghê
Chưa cần lấy vợ chỉ về qua thôi
Cháu đã nói nhỏ cùng tôi
Tài khoản đã có hẳn rồi cháu bay
Tương lai cậu mợ sau này
Sang Hàn trông cháu đổi thay liên hồi
Cậu mong cháu nội hẳn rồi
Cầu sao nhanh chóng bọn tôi đến mừng
.
( ghi chú : Tâm con gái cả
Thái con thứ 2
Đức con thứ 3
Thanh con thứ 4
Thương con thứ 5 )
ĐÁM TANG CHỊ DÂU NGUYỄN THỊ TÝ “ hưởng thọ 87 tuổi”
Con cháu khắp ngả đổ
về
Bà con thân hưu vùng
quê xa gần
Phút giây vĩnh biệt
người thân
Trong tôi cảm nhận mọi
phần ấm êm.
TỔ CHỨC VỀ THĂM TRƯỜNG CỦA 2 LỚP A VÀ
B LIÊN KHÓA 1987_1990 “TẠI TRƯỜNG THPT CHÍ LINH”
Ra trường đã
25 năm
2 lớp cùng
nhau tổ chức lễ viếng thăm
Néng nhang
thơm tương niệm thầy cô đã mất
Món quà kỷ
niệm thầy cô cao liên vượt gian khổ vất vả bao năm
Báo công
thành tích của học sinh 2 lớp
Cùng bạn bè
ôn lại những kỷ niệm xa xăm.
DẶN BÀ
(Thơ mừng hai bạn Tuân -Thu)
Con gái Tuân Thu đi lấy chồng
Khách mời nhiều mảng chắc là đông
Chí Linh đô thị vừa nâng cấp
Cỗ cưới quà mừng chắc phải dông
Đi chén mang thêm hai túi bóng
Tiền mừng tăng khoảng trăm ngàn đồng
Thêm rể thêm vui tăng hú hí
01/11/2015
Bùi Trác Trường
Con gái tôi khuyên
cháu ngoại *
Con gái tôi gần tuổi hưu
Suốt đời dạy học chắt chiu nhưng nghèo
Khuyên con sư phạm vẫn theo
Dạy học tuy nghèo tình cảm vẫn cao
Thử xem con nghĩ thế nào
Nguyện vọng báo chí vẫn cao hơn nhiều
Nể lời răn của mẹ yêu
Vất vả gắng nhiều thi cả hai nơi
Chăm ngoan hưởng lộc của trời
Điểm thi tất cả hai nơi đạt rồi
Con tôi dò ý của tôi
Rằng: “Cháu lớn rồi cho cháu tự suy”
Đại học báo chí cháu đi
Tự hào về cháu còn gì vui hơn.
Bùi
Trác Trường
*Con gái lớn Bùi Thị Ly dạy học ở Nhân Huệ
Cháu ngoại là Trần Thị Khánh Linh
Ý Bà
Xem blog của Minh Hương
Thấy mảng clip phô trương có mình
Ảnh ta chẳng đẹp cũng xinh
Nhưng xem ảnh mình có dáng chân quê
Hội ngộ năm sau hương về
Nhờ nàng phô ảnh gái quê hát chèo.
Bùi thị Ư
TẤU VUI
( Nội dung nói về hoạt
động của hội CGC phường Sao Đỏ )
Thưa khán giả, tôi là giáo viên về hưu cũng khá lâu rồi,
song suốt ngày chỉ quanh quẩn dọn dẹp mà thôi, sau buồn nhớ, tôi tìm đến nhà bạn
bè cùng nhau ôn lại những kỷ niệm trong thời gian công tác, rồi chuyện thời sự,
chuyện này chuyện khác nhưng dần dần câu chuyện cũng đã vơi. Nghe tin hội giáo
chức thành lập khắp nơi nơi, tôi tự nguyện viết đơn xin gia nhập hội, được cử
vào đội văn nghệ tôi không từ chối, xong bước đầu tôi chỉ mong muốn tháng đôi lần
gặp bạn bè tâm sự mà thôi. Xong đến nay đã khác nhiều rồi, nhờ quyết tâm rèn
luyện nên giọng hát của tôi dần dần đã khá. Tôi xin hát đôi câu để mọi người
cùng nghe nhé, mong mọi người hãy cổ vũ cho tôi: “Theo em anh thì về, theo em
anh thì về…thăm lại miền quê nơi có một triền đê, có hàng tre ru khi chiều về…”.
Thành công bước đầu tôi vui sướng tràn trề, luyện tập trung và về nhà cũng luyện.
Thưa khán giả, chồng tôi là một anh lính chiến, đã từng hành quân ra Bắc vào
Nam vượt Trường Sơn vất vả gian nan nên khi tôi hát bài “Bước chân trên dải Trường
Sơn” thì anh rất khoái, thật ra tôi chỉ thích những bài ca êm ái, song bài này
thì nhạc điệu rất hào hùng. Dẫu sao tôi xin hát để khán giả nghe cùng:
“Ta vượt trên miền
núi cao Trường Sơn
Đá mòn mà đôi gót không mòn
Ta đi nhằm phương Nam gió ngàn đưa chân ta về quê hương
Quân ta trong gió đang dâng triều lên
Máu thấm đường ta đi lẫn mồ hôi rơi tình quê tha thiết
Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình..”
Nghe tôi hát chân anh dận thình thình như anh đang hồi tưởng
lại những ngày trên đường Trường Sơn đi đánh Mỹ, anh rằng: “Này cô danh ca yêu
quý, em có giọng hát hay, lại thể hiện tình cảm sâu xa,anh lắng nghe lời của em
ca mà như sống lại ngày anh vượt Trường Sơn đi đánh Mỹ. Em ạ, giờ anh hỏi nhỏ:
cô danh ca yêu quý đội văn nghệ giáo chức của em còn có những mảng hoạt động
gì?”
Này anh hỏi để làm chi? Hoạt động của chúng em rất là phong
phú: thể dục, dưỡng sinh, chèo, tấu, thơ ca… giao lưu khắp mọi nơi đều đạt loại
A. Riêng mảng thơ thì rất là phong phú, lục bát, thơ đường, thơ tự do… đầy đủ,
riêng mảng này nhiều hội viên tham gia đông và tiến bộ nhanh và nhiều cụ rất
thành công, kể anh nghe như cụ Bùi Trác Trường được hội văn học nghệ thuật của
thành phố Việt Trì xuất bản cho tập thơ Gió Lành, một nửa là thơ mang tứ bà rất
hài, quả thật là sáng giá.
Này em, mảng thơ hài anh cũng ham đọc quá.
Ấy vậy em xin đọc cho một bài của bác Trường viết về tặng
quà ngày 8/3:
E…hè…
“Hôm nay mùng 8
tháng 3
Có nồi nước tắm tặng
bà đấy thôi
Bà rằng: Anh tặng
thơ rồi
Lại còn nước tắm lôi
thôi làm gì
Định bê nước tắm đổ
đi
Nhưng bà ỏn ẻn, anh
kỳ giúp em”
Anh rằng : Nghe thơ bác Trường anh cũng thấy ghen, anh mua sữa
tắm tặng em mai này.
Bùi Trác Trường
Mừng Cháu Đạt Bằng Cử Nhân loại khá
Bùi Thị Lan cháu nội tôi
Bốn năm đại học qua rồi thật hay.
Bằng cử nhân đã trao tay
Xếp vào loại khá bõ
ngày gian nan.
Nhà nghèo quyết chí bền gan.
Cháu vui Ông cũng ngập tràn niềm vui.
Bùi
Trác Trường
Tổ thơ Nguyễn Trãi 2
*
Chín năm chín tập thơ ra đời
Nghị quyết xưa đề phải chín tươi **
Chất lượng nay tăng đa thể loại
Vịt gà giá hạ rộn vui cười
Ngày nhà giáo tới thơ tung cánh
Đại hội Đảng gần thắm nghĩa đời
Đã có chủ đề cùng chắp bút
Đồng lòng thêm tứ thêm lần tươi.
Bùi Trác Trường
*Khu dân cư Nguyễn Trãi 2 thuộc phường Sao Đỏ thị xã Chí
Linh
** Hàng năm ra mắt tập thơ tổ thường liên hoan một bữa tươi
Thu đến mơ về mùa thu
cách mạng
tháng 8 năm 1945
Cuốc luổn bờ tre lộ xác gầy
Hồ sen lá rủ bó thân cây
Đàn ong khan mật sinh lười nhác
Lũ mối mừng mưa thỏa sức bay
Đủ nước cúc vàng giăng kín đất
Trời êm trăng tỏ xé tan mây
Trong mơ trống ếch khua bừng tỉnh
Rước ảnh phất cờ rộn rã say.
Bùi Trác Trường
Phụ chép bài mời họa
Hơi thu
Mặt hồ sen thắm đã khô gầy
Sương sớm long lanh đẫm cỏ cây
Cúc trắng trong vườn ngơ ngẩn đợi
Bướm vàng ngoài bãi rộn ràng bay
Hơi thu xao xuyến xanh bờ mộng
Nắng cuối thẹn thùng đỏ sắc mây
Thao thiết tiếng trùng nơi bãi vắng
Sóng xô khắc khoải ngắm mà say.
Bùi Trác Trường
Chùm thơ ngày hè
1. Bà cháu
Cháu Triển ngày lớn khôn dần
Thấy bà vất vả ra sân giúp bà
Bà đang dận đỗ vỡ ra
Cháu bèn dận giúp e bà đâu chân.
2. Động viên bà
Cuối đợt nắng gắt gao rồi
Bà không bị ốm là tôi đã mừng
Bó vải đã mệt quá chừng
Thu hoạch lạc đỗ đau lưng ê đùi
Thế những bà vẫn thấy vui
Nắng nóng lui rồi bà giám gì chăng ?
3. Chống nóng
Lâu nay ta ít ngủ trong giường
Đọc sách nằm trần đón gió vương
Đường trắng sấu xanh pha ấm sẵn
Cùng vài loại trái vượt nóng cường.
05/07/2015
Bùi Trác Trường
Thuốc nhà
Qua nay bị “gút” hoành hành
Bà quanh quẩn hỏi rằng anh thế nào
Tôi chưa biết trả lời sao
Bà đưa thuốc bảo uống vào thấy ngay
Thuốc này kết hợp Đông Tây
Thu mách nhỏ bảo thuốc này bổ gân
Hắn đã hỗ trợ phu quân
Hàng mấy chục lần hiệu quả rất cao
Rằng ông Tuân bệnh thế nào
Chứ tôi “gút” quấy có sao đâu mà
Cần khỏe vài chục trứng gà
Mật ong nửa lít thế là bệnh lui
Nghe xong bà tủm tỉm cười
Rằng tôi cũng sẽ kịp thời làm ngay
Thuốc nhà có lẽ lại hay…!
26/06/2015
Bùi Trác Trường
Du Lịch Đền Hùng
Hội hưu trí các trường cấp 3 ta
Xưa cùng công tác thị nhà Chí Linh
Xa nhau nhưng vẫn đậm tình
Đền Hùng thăm lại chúng mình vui thay
Năm sau mong lại có ngày
Chúng ta tay lại cầm tay thỏa lòng.
Một số hình ảnh
THƠ VUI
( Nhân đọc bài: " CẦU GIỜI của Đỗ Đình Tuân)
Thơ bay theo mạng tri ân
Trời nghe lời của Đỗ Tuân nhủ mà
Phải sao mưa thuận gió hòa
Làm Giời như thế mới ra ông Giời
Nghe tin đồn đoán khắp nơi
Vũ trụ nếu họp hẳn mời Tuân thôi
Chắc là Thanh Dạ Anh Ngôi
Xem nay mai rồi Trời họp ở đâu
Trước là đàm tiếp đôi câu
Sau rồi yêu cầu Trời phải sửa sai
Người một vợ, người thì hai
Hỏi Trời làm luật đúng sai thế nào
Cùng dân thảo luận ra sao
Dân không hiểu luật làm sao ra Trời?
1-5-2015
Bùi Trác Trường
Cùng bà vui chuyện
sau chuyến du lịch Bái Đính về
Xưa tôi chỉ tìm hiểu qua
Chẳng biết rằng bà có máu say xe
Bây giờ rõ
thật chán phè
Có đi du lịch
lên xe một mình
Rằng ông đâu
thiếu bạn tình
Lên xe một
mình cũng lắm điều hay
Theo tôi góp ý
thế này
Xem ai khỏe
khoắn gắn ngay một bà
Đường đi Bái
Đính khá xa
Ông giờ đã già
cần có người theo
Đề phòng những
lúc hiểm nghèo
Có bầu có bạn
đi theo đỡ đần
Bà còn nhắc
lại đôi lần
Điện thoại,
trợ thính cũng cần mang theo
Chớ say quang
cảnh núi đèo
Chân đau, sức
yếu khó theo kịp đoàn
Vừa qua địa
phận Tràng An
Sức khỏe hoàn
toàn sút kém từ đây
Cách chùa Bái
Đính vài cây
Leo đồi vượt
dốc chân tay rụng rời
Mấy bạn tìm
kiếm tới nơi
Cám ơn đất
trời nguy hiểm đã qua
Rồi một bạn
gái giúp ta
Vài viên thuốc
cảm quả là quý thay
Về đến Sao Đỏ
rồi đây
Nếu không bạn
tốt đêm nay thế nào?
Sau vài ba
phút bàn giao
Được bạn mời
chào nghỉ lại qua đêm
Mong sao sức
khỏe tốt lên
Ta sợ bạn gái
lại thêm phiền hà
Sau về tâm sự
cùng bà
Bà rằng quả là
tôi tiếc cho ông
Rõ ai mà chả
tiếc công
Đã đến Bái
Đính ốm không vào chùa
Tác giả :Bùi
Trác Trường
TÌNH QUÊ
- Tác giả Bùi
Trác Trường-
Sáu mươi cây số đường dài
Ông đi xe đạp còn nai cả bà
Đã vào cái tuổi 63
Ông vẫn đèo bà thư thái thăm quê
Người khen ít, nhiều người chê
Khuyên ông mang cúp mà về nhẹ thân
Rằng: tôi muốn luyện đôi chân
Dọc đường ngắm cảnh thêm phần xinh tươi
Quê hương ngày một đổi đời
Thăm quê ngắm cảnh sáng ngời tình quê
Vui vui trên quãng đường về
Đôi khi tăng tốc lại khê vướng bà
Tái xuân bà lại đậm ra
Gò
lưng cố nhả hết ga vẫn ì
Mét sè h×nh ¶nh v¨n
nghÖ
trong buæi lÔ kû niÖm
25 n¨m ngµy thµnh lËp
héi ®ång h¬ng ninh
giang t¹i sao ®á – chÝ linh
(H×nh ¶nh Bïi Tr¸c Trêng – Héi viªn Héi ®ång h¬ng)
MÃI
CÙNG RAU SẠCH
Bì
sao với cặp Tuân Thu
Mở
đường đón khách giao du ra vào
Còn
ta thì chỉ tính sao
Hết
bắp su hào, dưa chuột kế ngay
Xúp
lơ rau bắp cần tây…
Khi
già ta thế rau đay, rau dền
Rau sạch giữ sức thêm bền
Vận động thân thể không
quên hàng ngàyRau sạch giữ sức thêm bền
BẠN HUY HỘI VIÊN THƠ KHU PHỐ NGUYỄN TRÃI 2 ĐẠT TUỔI VÀNG ĐẦU
XUÂN VỢ CÙNG CON CHÁU TỔ CHỨC MỪNG THỌ HỘI THƠ KHU PHỐ NGUYỄN TRÃI 2 CHÚNG TÔI
ĐƯỢC MỜI ĐẾN DỰ LẪ MỪNG THỌ CÙNG GIA ĐÌNH VÀ CON CHÁU RẤT ĐÔNG VUI.
CÁO LỖI
Trước tết đến
già nửa tháng, lúc thì lỗi máy tính, lúc thì không tìm thấy máy chủ, lại 3 ngày
mất điện thành thử 10 ngày không mở được mạng của tri ân. Bỗng nhiên có điện
thoại của bạn Văn Nhã báo tôi biết có bài thơ mừng bác Trường nuôi lắm gà tôi
liền phúc đáp ngay, nhưng không phải là một bài họa chỉ là bài thơ thất ngôn. Cháu
tôi về nghỉ tết, cháu đánh thơ rồi lên mạng giúp ông đề là bài họa, cháu lên
mạng tôi không kịp xem lại, nhận xét của Song Thu là đúng. Do lỗi cẩu thả của
tôi xin cáo lỗi các bạn cùng xóm.
NHỠ BÁN GÀ LẠI MAY
Ngày
20 tết đến rồi
Mấy
bà tìm đến nhà tôi thăm gà
Họ
vào rồi lại quay ra
Rằng
gà đẹp mã nhưng mà còn non
Sống
lùn ba cân một con
Nhưng
không có cựa lên còn phải chăm
Mái
bía chạy nhảy tung tăng
Con
thì gọi sống con thăm ổ rồi
Bà
rằng dừng bán ngay thôi
Chuyển
nuôi gà đẻ hẳn rồi lãi cao
Tết lui đàn mái rậy mào
Nghe
tiếng gà giác mà sao rộn lòng
Sống
chân nùn hết đợi mong
Thi
nhau đuổi mái cựa trông đều rồi
Mấy
bà lái đến thăm tôi
Tiếc
gà đã hết chỉ ngồi nghe thơ
LỄ CƯỚI CON GÁI CẬU MỢ
Nay con mợ đi lấy chồng
Cậu nhìn xem Mợ hạnh phúc không
Năm con mà chẳng hề xuống sắc
Ai cũng khen là Cậu "giỏi mông"
VỀ QUÊ ĂN GIỖ
Nay ngày giỗ đầu của chú Trồi
Chú là chồng của em vợ tôi
Họ hàng con cháu về đông đủ
Khói hương ngút tỏa bốn phương trời
HỌA THƠ
(Nhà thơ Văn Nhã tặng bác Trác Trường)
Chị em xóm láng tới mua gà
Chủ khách gặp nhau mặt rạng hoa
Không có ai người buôn bán cả
Chỉ toàn bầu bạn phố khu ta
Nuôi gia súc, mong cô đơn giảm
Tiền bạc chi thêm mệt óc ra
Khó hiểu bà khen con "Trống" khỏe
Quản mười mái bự vẫn mượt mà...
CHỚ DẠI
Hoa hậu trái đất dự thi
Xuất hiện cô gái Nam Phi da mầu
Thế nhưng không phải đen đâu
Nước da bánh mật, cái mầu tôi ưa
Giống da bà có từ xưa
Cái thời xúc tép mò cua tảo tần
Nghe vui bà vẫn phân vân
Á vận mấy lần xem nữ bơi thi
Ông khen da trắng cực kỳ
Ngực mông nẩy nở cái gì cũng ngon
Rằng như cái buổi xuân tròn
Bà đc ăn luyện họ còn kém xa
Bây giờ mỗi tuổi thêm già
An nhàn bà cũng trắng ra nhiều rồi
Chỉ chờ năm tháng đấy thôi
Da bà cũng trắng như vôi khác nào
Bà năng luyện tập thể thao
Mông đùi cũng chắc phần nào tái xuân
Nghe bà có vẻ yên tâm
Nhưng mình nghĩ thầm phải cảnh giác cao
Dù cho gái đẹp thế nào
Ngồi bên cạnh vợ khen vào tội thêm
Bùi Trác Trường
BÀ ĐÃ YÊN TÂM
Thơ Yên, Trường đã đọc nhiều
Tình đời chắt lọc bao điều sâu xa
Lục bát vần điệu mượt mà
Thơ Đường niêm luật xem ra tinh tường
Đọc "Gió Lành" của Trác Trường
Yên còn hài hước bốn phương có bà
Thơ Yên bà thoáng đọc qua
Bà đe quyết xử những bà nào đây?
Đọc vài lần bà đã khen hay
Ý bà Yên này bà đã nhận ra
Thơ ông rộ nhất mảng bà
Chứ ngoài mái già còn biết đến ai
Răng đã hở lại nặng tai
Chỉ còn "bà sáu" muốn chài ông chăng
Bùi Trác Trường
Bạn Ngô, Nguyên, Ngần tặng tôi một tập thơ Vọng chiều do hội nhà văn
xuất bản năm 2009 với nhan đề:
THỊ MÀU LÊN CHÙA
Đời sao lỡ trách thị
mầu
Đời sao lỡ trách cơi
trầu lẳng lơ
Yếm đào buông trễ
ngây thơ
Phải lòng chú tiểu mà
mơ lên chùa
Đời nay khối kẻ thèm
chua
Hở hang, bày biện,
bán mua chào mời
Còn đâu phẩm hạnh con
người
Thị mầu sống lại đành
cười chào thua
Gió Lạnh
Thơ hai ông viết cực
hay
Vừa cầm bút đã nghĩ
ngay đến bà
Tính ông giản dị thật
thà
Lúc nào ông cũng cười
xòa thật tươi
Tuổi đời đã ngoại bẩy
mươi
Vần thơ sống động như
mười tám xuân
Trái tim loạn đạp
rung ngân
Bên dòng sông Luộc
ngoéo chân trêu bà
Chẳng cần mối lái
rườm rà
Một bèn chuối phép
thế là thành đôi
Năm mươi năm đã vèo
trôi
Với ông bà vẫn hoa
khôi thủa nào
Bao nhiêu tình cảm
dạt dào
Ông dành tặng vợ tự
hào về con
Một thời bụi phấn
vàng son
Một thời dạy học vẫn
còn thiết tha
Vườn đối trĩu trái
sai na
Thắm tình bè bạn chan
hòa xóm thôn
Ngày ngày văn luyện
võ ôn
Dưỡng sinh thể dục
quyền côn đủ bài
Người thầy dản dị đa
tài
Một nhà thơ, một danh
hài giỏi giang
T.g KIM CÚC
Ta chẳng nghèo
Bây giờ có lắm người
giàu
Nhưng ta cũng chẳng
nghèo đâu kia mà
Thiếu thì hai bữa sẻ
ba
Không gây phiền hà
bất cứ đến ai
Trải qua những tháng
năm dài
Mong sao lớp trẻ có
tài đức cao
Rộn ràng lòng thấy
vui sao
Lời khen ngọt ngào
lớp giáo viên xưa
Giàu thì cũng lắm
người ưa
Nhưng nhiều người mến
cũng chưa phải nghèo
Bùi Trác Trường
Tâm sự cùng bà đầu
xuân
Ông sướng
Bước tới tuổi vàng còn kém ba
Nhưng tôi cảm thấy vẫn chưa già
Lăng nhăng ba thứ còn đeo đẳng (*)
Sở thích bốn môn vẫn đáo qua (**)
Gà luộc nửa cân không bỏ sỏ
Gà quay năm lạng chẳng chừa da
Chỉ mong bà cũng luôn luôn khỏe
Chung hưởng thú vui mãi tuổi già
(*) trà, rượu, đàn bà
(**) cờ tướng, thơ, chèo,
tiểu phẩm
Bà họa
Gần tới tuổi vàng thiếu có ba
Khuyên ông gìn giữ cái thân già
Thuốc lào hại phổi nên thôi quách
Rượu gạo đau đầu chớ nhấp qua
Đi bộ đều đều cho dẻo gối
Làm vườn chăm chỉ hẳn săn da
Dưỡng sinh mau luyện tôi dần khỏe
Để mãi bên ông thú cảnh già.
Tranh ngày tết
Năm dê cần có tranh
dê
Bà đặt mua về dê đực
khỏe to
Ông buồn hẳn có lý do
Không có dê cái đực
to ích gì
Rồi bà tranh cuộn cất
đi
Không biết điều gì
rồi sẽ sảy ra!
Chẳng Ngơi
(Viết về nguyên đại
tá Đặng Đức Tạ bạn đồng học đồng hương)
Nguyên
hàm Đại tá tưởng chừng ngơi
Bạn mến dân cần vẫn
giúp đời
Giản dị khiêm nhường
trong cuộc sống
Chan hòa cởi mở lúc
vui chơi
Gia đình thu xếp lo
nề nếp
Xã hội lo toan rất
hợp thời
Phấn đấu suốt đời
theo bước bác
Nay hưu dân mến lỡ
đâu ngơi.
Kém cụ
(Tặng cụ Nghiên cựu
chiến binh nguyễn trãi 2 sao đỏ)
Cụ lên Yên Tử cùng
tôi
Tưởng sức khỏe cụ núi
đồi khó thông
Thế nhưng leo tới
chùa Đồng
Cụ trong tốp một tôi
trông giập mình!
Hạ sơn tiếp tục hành
trình
Núi rừng sống động
thắm tình nước non
Tiếng cười của cụ vẫn
dòn
Cáp treo xuất hiện
chẳng còn bao xa
Bây giờ tôi mới rõ ra
Cụ xưa lính của cha
già kính yêu
Gian lao vất vả đã
nhiều
Chân đồng vai sắt
tình yêu rộn ràng
Cụ nay sắp tới tuổi
vàng
Những lời Bác dạy xem
càng thấm sâu
Dưỡng sinh rèn luyện
đi đầu
Làm gương cho cả bạn
bầu cháu con
Nên đôi chân cụ vẫn
dòn
So với các cụ tôi còn
kém xa.
Bà lo tết
Gà to nhỏ ngót trăm con
Tết đã gần tới bà con lo chi
Khoai tây ba luống xanh rì
Món hầm cổ cánh bà thì lo xa
Cô ve một luống sai hoa
Đỗ cộng lòng gà món nhắm rất ưa
Bà còn trồng mấy luống dưa
Ớt hành xà lách lưa thưa kín vườn
Chuối xanh bà giữ vài buồng
Tết về nhà sẵn có vườn rau tươi
Thịt thà dẫu có kém người
Nhưng mà rau sạch rau tươi nhất bà.
Ta chẳng nghèo
Bây giờ có lắm người
giàu
Nhưng ta cũng chẳng
nghèo đâu kia mà
Thiếu thì hai bữa sẻ
ba
Không gây phiền hà
bất cứ đến ai
Trải qua những tháng
năm dài
Mong sao lớp trẻ có
tài đức cao
Rộn ràng lòng thấy
vui sao
Lời khen ngọt ngào
lớp giáo viên xưa
Giàu thì cũng lắm
người ưa
Nhưng nhiều người mến
cũng chưa phải nghèo
Bùi Trác Trường
Tâm sự cùng bà đầu
xuân
Ông sướng
Bước tới tuổi vàng còn kém ba
Nhưng tôi cảm thấy vẫn chưa già
Lăng nhăng ba thứ còn đeo đẳng (*)
Sở thích bốn môn vẫn đáo qua (**)
Gà luộc nửa cân không bỏ sỏ
Gà quay năm lạng chẳng chừa da
Chỉ mong bà cũng luôn luôn khỏe
Chung hưởng thú vui mãi tuổi già
(*) trà, rượu, đàn bà
(**) cờ tướng, thơ, chèo,
tiểu phẩm
Bà họa
Gần tới tuổi vàng thiếu có ba
Khuyên ông gìn giữ cái thân già
Thuốc lào hại phổi nên thôi quách
Rượu gạo đau đầu chớ nhấp qua
Đi bộ đều đều cho dẻo gối
Làm vườn chăm chỉ hẳn săn da
Dưỡng sinh mau luyện tôi dần khỏe
Để mãi bên ông thú cảnh già.
Tranh ngày tết
Năm dê cần có tranh
dê
Bà đặt mua về dê đực
khỏe to
Ông buồn hẳn có lý do
Không có dê cái đực
to ích gì
Rồi bà tranh cuộn cất
đi
Không biết điều gì
rồi sẽ sảy ra!
Chẳng Ngơi
(Viết về nguyên đại
tá Đặng Đức Tạ bạn đồng học đồng hương)
Nguyên
hàm Đại tá tưởng chừng ngơi
Bạn mến dân cần vẫn
giúp đời
Giản dị khiêm nhường
trong cuộc sống
Chan hòa cởi mở lúc
vui chơi
Gia đình thu xếp lo
nề nếp
Xã hội lo toan rất
hợp thời
Phấn đấu suốt đời
theo bước bác
Nay hưu dân mến lỡ
đâu ngơi.
Kém cụ
(Tặng cụ Nghiên cựu
chiến binh nguyễn trãi 2 sao đỏ)
Cụ lên Yên Tử cùng
tôi
Tưởng sức khỏe cụ núi
đồi khó thông
Thế nhưng leo tới
chùa Đồng
Cụ trong tốp một tôi
trông giập mình!
Hạ sơn tiếp tục hành
trình
Núi rừng sống động
thắm tình nước non
Tiếng cười của cụ vẫn
dòn
Cáp treo xuất hiện
chẳng còn bao xa
Bây giờ tôi mới rõ ra
Cụ xưa lính của cha
già kính yêu
Gian lao vất vả đã
nhiều
Chân đồng vai sắt
tình yêu rộn ràng
Cụ nay sắp tới tuổi
vàng
Những lời Bác dạy xem
càng thấm sâu
Dưỡng sinh rèn luyện
đi đầu
Làm gương cho cả bạn
bầu cháu con
Nên đôi chân cụ vẫn
dòn
So với các cụ tôi còn
kém xa.
Thơ
Bùi Trác Trường đăng trên tập DẠO KHÚC DUYÊN của tác giả Như Lụa
Ngày 23-11-2014, Như Lụa, nguyên học sinh trường cấp 3 Chí Linh
khóa (1978 - 1981), hiện là thành viên câu lạc bộ thơ Người cao tuổi phường Sao
Đỏ thị xã Chí Linh ra mắt tập thơ: DẠO KHÚC DUYÊN do Nhà xuất bản Văn hóa dân
tộc ấn hành. Tác giả mời các thi hữu tới dự rất đông đúc, vui vẻ. Thầy Bùi Trác
Trường của xóm trian nhà mình cũng là khách mời danh dự. Thầy còn được tác giả
chọn in vào trong tập thơ của mình hai bài thơ là: NGHĨ VỀ THƠ NHƯ LỤA và MỪNG
ĐẾN GIAO LƯU. Hôm nay trang triancuocdoi, xin giới thiệu một một số hình ảnh
trong buổi gặp mặt đó và hai bài thơ của Trác Trường .
Bài 1: Nghĩ về thơ Như Lụa
Tưởng Như Lụa mới tập làm thơ
Nên Trác Trường tôi thật bất ngờ
Tình được Trời ban như biển biếc
Tứ nhờ Phật độ tựa sông mơ
Luật vần nghiêm túc không buông thả
Đầu óc tập trung chẳng vẩn vơ
Tốc độ nhanh đều hồn rộng mở
Thi nhân năng họa vẫn mong chờ
Tưởng Như Lụa mới tập làm thơ
Nên Trác Trường tôi thật bất ngờ
Tình được Trời ban như biển biếc
Tứ nhờ Phật độ tựa sông mơ
Luật vần nghiêm túc không buông thả
Đầu óc tập trung chẳng vẩn vơ
Tốc độ nhanh đều hồn rộng mở
Thi nhân năng họa vẫn mong chờ
Bùi Trác Trường
Bài 2: MỪNG ĐẾN GIAO LƯU
( Họa nguyên vận bài : THỎA NỖI MONG của Như Lụa )
Một phen đấu trí vẫn hằng mong
Nay được bạn mời thật thỏa lòng
Bóp óc thu gom còn mấy tứ
Vò đầu chọn lọc được mươi dòng
Biết rằng thi hữu giao lưu rộng
Chắc chắn bạn bè hội tụ đông
Tới dự mang theo máy ảnh nhỏ
Ta ghi lưu lại sắc hương nồng
Bài 2: MỪNG ĐẾN GIAO LƯU
( Họa nguyên vận bài : THỎA NỖI MONG của Như Lụa )
Một phen đấu trí vẫn hằng mong
Nay được bạn mời thật thỏa lòng
Bóp óc thu gom còn mấy tứ
Vò đầu chọn lọc được mươi dòng
Biết rằng thi hữu giao lưu rộng
Chắc chắn bạn bè hội tụ đông
Tới dự mang theo máy ảnh nhỏ
Ta ghi lưu lại sắc hương nồng
Bùi Trác Trường
Ta chẳng nghèo
Bây giờ có lắm người
giàu
Nhưng ta cũng chẳng
nghèo đâu kia mà
Thiếu thì hai bữa sẻ
ba
Không gây phiền hà
bất cứ đến ai
Trải qua những tháng
năm dài
Mong sao lớp trẻ có
tài đức cao
Rộn ràng lòng thấy
vui sao
Lời khen ngọt ngào
lớp giáo viên xưa
Giàu thì cũng lắm
người ưa
Nhưng nhiều người mến
cũng chưa phải nghèo
Bùi Trác Trường
Tâm sự cùng bà đầu
xuân
Ông sướng
Bước tới tuổi vàng còn kém ba
Nhưng tôi cảm thấy vẫn chưa già
Lăng nhăng ba thứ còn đeo đẳng (*)
Sở thích bốn môn vẫn đáo qua (**)
Gà luộc nửa cân không bỏ sỏ
Gà quay năm lạng chẳng chừa da
Chỉ mong bà cũng luôn luôn khỏe
Chung hưởng thú vui mãi tuổi già
(*) trà, rượu, đàn bà
(**) cờ tướng, thơ, chèo,
tiểu phẩm
Bà họa
Gần tới tuổi vàng thiếu có ba
Khuyên ông gìn giữ cái thân già
Thuốc lào hại phổi nên thôi quách
Rượu gạo đau đầu chớ nhấp qua
Đi bộ đều đều cho dẻo gối
Làm vườn chăm chỉ hẳn săn da
Dưỡng sinh mau luyện tôi dần khỏe
Để mãi bên ông thú cảnh già.
Dặn Ông
Hai mươi tháng một đến rồi
Bà lại cẩn thận dặn tôi đôi điều
Liên hoan chớ ăn uống nhiều
Kẻo gút phát triển là điều không hay
Rượu bia xin chớ uống say
Kẻo không rồi lại lăn quay ra đường
Đêm qua rõ thật bực mình
Bà đạp thình thịnh vào mạng sườn tôi
Chết chưa bà hại tôi rồi
Bà rằng xin lỗi để tôi xoa nào
Tính mau quên thật hại sao
Quên động tác nào tôi luyện trong mơ
Nghĩ thầm mơ thật hay vờ
Dưỡng sinh bà luyện bây giờ khỏe ra
Chắc đây là mẹo của bà
Từ mai mình phải riêng ra một giường.
Bùi Trác Trường
Sắp đạt tuổi vàng còn kém ai
Mình xem phong độ chẳng ngoa sai
Sơ vin đóng bộ còn ngon mắt
Trợ thính đeo vào vẫn thính tai
một vợ năm con không lỡ dấu
Bồ nhí con thêm chẳng có khai
In thơ dấu tặng người tình cũ
Thầm nghĩ thấy mình chẳng kém ai.
Cháu Triển của ông
Cháu Triển tròn năm tuổi
Mẹ cháu đi làm xa
Cháu quanh quẩn ở nhà
Giúp Bà khi đau yếu
Cháu như con chim khiếu
Đọc thơ cho bà nghe
Bà xoa đầu vuốt ve
Khen cháu Triển có hiếu
Hôm xưa bà còn yếu
Hôm nay bà khỏe rồi
Bà rằng cháu ngoan ơi
Thưởng ! hộp màu tập vẽ
Lửng lơ ngậm nước có mùi mè
Nhìn trước nhìn sau rõ múi khe
Bọn trẻ choai choai thèm nếm náp
Cánh già khụ khị ngán phè phè
Người phàm tóm được là băm bổ
Kẻ nhát cầm tay vẫn rụt rè
Khách sạn đông tây đều chẳng thiếu
Chó dê thiếu vị khách dần re
Trêu Bà
Chung kết hoa hậu nước ta
Hai mốt cô gái quả lầ rất duyên
Đến từ khắp cả ba miền
Áo quần tự chọn như tiên giáng trần
Áo tắm để lộ phần thân
Nước da trắng ngần cân đối rất "ngon"
Tuần Châu chắc mãi vẫn còn
In sâu cho một tấm son cho đời
Say! nhưng buồn thế bà ơi
Tuổi xuân một thời dành đánh Mỹ tây
Mong mà có dịp nào đây
Mở thi lão hậu nước mây rộn ràng
Gần xa chẳng ngại trở ngang
Tôi sẽ sẵn sàng đưa đón bà đi
Xem bà ứng xử cực kỳ
Mấy lần cãi lộn tôi thì đều thua.
Tự hào của nữ cầu thủ bóng đá
Việt Nam
Phái nam cậy đá khỏe hay
Nhưng bị sút phạt hai tay bưng rồi
Chị em phái đẹp chúng tôi
Sút phạt nguy rồi nhưng cũng chẳng e
Gióng hàng khép chặt các khe
Ngã ngồi cũng vẫn nở xòe bờ môi
Tự hào của nữ cầu thủ bóng đá
Việt Nam
Phái nam cậy đá khỏe hay
Nhưng bị sút phạt hai tay bưng rồi
Chị em phái đẹp chúng tôi
Sút phạt nguy rồi nhưng cũng chẳng e
Gióng hàng khép chặt các khe
Ngã ngồi cũng vẫn nở xòe bờ môi
Cùng bà tâm sự đầu xuân ất dậu
Đầu xuân ông gặng hỏi bà
Tôi suýt bảy chục, hẳn là cạn xuân
Bà rằng tuổi tác đâu cần
Ông say thơ phú tuổi xuân còn dài
Ông rằng bà phán rất tài
Vui cùng thơ phú lộc dài thăng hoa
Tiếp theo ý kiến của bà
Đầu xuân nhập hội cùng ra tranh tài
Sẵn đây một đoạn thơ hài
Ông nghe phê phàn đúng sai chỗ nào
Trong mơ nước biển dâng cao
Sóng thần xô đẩy ầm ào rất to
Gọi ông, ông vẫn ngáy to
Vần cũng chẳng dậy, nỗi lo bàng hoàng
Bỗng nhiên nhà cửa tan hoang
Giật mình ông mới ôm choàng lấy tôi
Giấc mơ khi đã tàn rồi
Thấy ông vẫn cứ ghì tôi trong lòng
Nghe bà đọc đoạn thơ xong
Ông thấy hài lòng khen có ý hay
Rằng : "băn khoăn một điều này"
Tôi bà đã mấy năm nay riêng giường
Bà rằng : "điều ấy bình thường"
Nhà thơ đôi lúc phải cường điệu ra
Nếu một công hai bằng ba
Đâu còn thơ nữa chỉ là toán thôi
Ông rằng : "tôi chịu bà rồi"
Hội thơ bà nhập để tôi đi cùng
Nhớ chiều quê mẹ
Vườn ta na ôi chín rất nhiều
Chào mào chiền chiện đến thêm yêu
Bắt sâu ăn quả cao giọng hót
Thức dạy trong ta những buổi chiều
Quê mẹ ta xưa những buổi chiều
Bên lũy tre làng đậm nét yêu
Ríu rít bên nhau đẹp cảnh chiều
Ta mới về đây cũng buồn nhiều
Cứ ăn thoải mái và hót khỏe
Trả lại cho ta những cảnh chiều
Xóm tôi tổ chức tết trung thu
cho các cháu
Cũng chưa thành lập liên gia
Vì các cháu mà gắn bó cùng
nhau
Cũng chẳng bầu bán gì đâu
Kế hoạch bước đầu bác Đức đề
ra
Chỉ trong hai buổi thôi mà
Sân khấu đã được phô ra đủ
đầy
Phông màn ảnh bác trưng bày
Âm ly, đầu, míc máy quay
trống cờ
Niềm vui rõ thật bất ngờ
Các cháu múa hát đợi chờ Hằng
Nga
Hậu cần phái đẹp xóm ta
Trình độ làm cỗ xem ra rất
nghề
Trẻ già ăn uống thỏa thuê
Cùng nhau ca hát hướng về Trung
Thu
Đêm nay không vướng mây mù
Điện về hòa với trăng thu
thoả lòng
Giọng ca các cháu sáng trong
Xen vào giọng hát các ông các
bà
Một lời đề xuất đưa ra
Ông Hanh lên tiếng liên gia
tuyệt vời
Chúng ta thành lập mau thôi
Năm sau hẳn rồi các cháu vui
hơn
Vài nét về cuộc đời
của mẹ tôi
Theo dõi cuốn chuyện của kim thư trước đây trên google đã
sống lại trong tôi một thời đánh phá dã man
của giặc gây ra bao nhiêu cảnh đau thương tan tóc cho nhân dân ta, cũng
qua cuốn chuyện đó, tôi thấy sống lại thời kỳ bao cấp vô cùng thiếu thốn đau
buồn, của một dân tộc, bị cấm vận trong khi đang bị chiến tranh ác liệt, nay
xong thu kể lại cuộc dời của bà mẹ mình, đặc biệt có cuộc đời cơ cực trong cải
cách ruộng đất, cũng làm thức lại trong tôi cảnh cuộc sống cơ cực của gia đình
mình ở giai đoạn này.
Phần I
Chuyện về mẹ của xong
thu,
đọc rồi cứ thấy chuyện như của mình,
mẹ tôi xinh gái thông minh,
ông chồng mất sớm một mình nuôi con,
năm ấy ba mươi tuổi
tròn
bao người tìm đến nỉ non hẹn hò
mẹ tôi đều có lý do
2 con còn dại sang đò
được sao
Bố tôi dáng dấp to cao
Tính kéo cả cào chung sống cho vui
Hiểu dõ hoàn cảnh bố tôi
Cưới vợ lâu rồi vẫn chửa có con
Mình sức xinh đẻ vẫn còn
Ông đỡ đần giúp dạy con cho mình
Cưới xong ổn định gia đình
Lại cùng khung cửi giúp mình dệt thuê
Nghề dệt vải phát tài ghê
Bà sắm khung cửi rồi thuê người làm
Vốn liếng bố tôi chuyển sang
Dệt dao người làm vải tấm bà buôn
Vài năm bà tậu ruộng luôn
Cho vay lấy lãi thêm nguồn sinh nhai
Anh chồng cũ không con trai
Xin về nuôi đỡ đã vài năm nay
Con riêng có người nuôi thay
Con chung lần này tất cả là ba
Tuy rằng riêng rẽ hai nhà
Tài sản năm mẫu cùng là lo chung
Thế rồi kháng chiến nổ bùng
Giặc vào cướp của truy lùng giết dân
Nhà tôi bị đốt bảy lần
Giặc vơ vét hết vô ngần gian lan
Năm tư pháp đã đầu hàng
Hòa bình lập lại dân làng vui thay
Nhà tôi giữ được trâu cày
Cả nhà chung sức ngày ngày làm ra
Thóc dư vài tấn đầy nhà
Cho vay cho giận kệ ra cũng nhiều
Bà con làng xóm mến yêu
Nhưng đùng một chốc bao điều sảy ra
Khoái tô thóc cạn trong nhà
Vài ba tấn thóc gần là số không
Thành phần được xếp phú lông
Sau rồi địa chủ sạch không cả nhà
Hai cuộc đấu tố xảy ra
Cảnh tượng chẳng khác của nhà mẹ thu
Cuộc sống chẳng khác bị tù
Ba gian nhà bếp tiếp thu bẩy người
Cũng may đảng đã sửa rồi
Mẹ tôi chở lại cuộc đời tự do
Nhiều người quà bánh đến cho
Còn nêu gốc gác lý do tố bà
Bà rằng chuyện cũ cho qua
Sai đã được sửa thế là tôi vui
Giấc mơ sau hạn
Biết mình có hạn bảy ba
Giáp xuân tưởng hạn, đã qua
cho đời
Lòng thòng đèo vợ đi chơi
Ổ gà xe đổ, quả trời hại sao
Mơ lên trời gặp nam tào
Cớ sao trời nỡ lòng nào hại
tôi
Rằng việc người ta rõ rồi
Đường quanh hồ mật đắp bồi chưa xong
Nhà người đèo vợ lòng thòng
Đường quanh hồ mật đắp bồi chưa xong
Nhà người đèo vợ lòng thòng
Lượn quanh đường vòng không
chịu giảm ga
Thế là bị đổ hon đa
May thay cho bà chẳng bị gẫy
chân
Đỡ xe người bị bong gân
Mũ vỡ đầu trần chỉ bị xước da
Nể người yêu thích thơ ca
Trời không trợ giúp, ra ma
hẳn rồi
Mũ rởm, nhớ vứt ngay thôi
Mua ngay mũ xịn, kẻo rồi đi
tong
Từ nay người chớ long thòng
Tuổi cao đèo vợ, chớ mong an
mà
Vội vàng tôi vút về nhà
Tâm sự cùng bà, bà chẳng nghe
cho
Cấm đèo vợ khéo bày trò
Còn ca người khác trời cho
ông đèo
Nịnh Đầm
Ông tặng tôi ngọn “ gió lành”
Như luồng gió mát thổi xanh
tuổi già
Thơ ông hay viết về bà
Tâm đầu ý hợp như là tri âm
Với ông bà có duyên thầm
Với bà ông khéo nịnh đầm “
bằng thơ”
Trách mình sao quá ngu ngơ
Suốt đời chẳng có bài thơ
“nịnh đầm”
Nguyễn sỹ quý
Dòng nước ngọt
( Lược cảm : Gió Lành của tác
giả bùi trác trường kính mến)
Bất ngờ nhận ngọn gió lành
Ơn lòng anh đã để dành cho
tôi
Lời thơ có ánh mắt cười
Có quê hương với khoảng trời
bình yên
Có con ngoan với vợ hiền
Có cần lao với gạo tiền tháng
năm
Có hương rau cải rau răm
Một dòng nước ngọt mạch ngầm
thế gian
Cần chi thước ngọc khuôn vàng
Cần chi réo rắt tơ đàn theo
ai
Ngắm hoàng hôn đón ban mai
Khát khao thức chọn đêm dài
chứa chan
Chúc anh cảm xúc dâng tràn
Đêm đêm anh lại chơi đàn đêm
đêm
Bước đi đúng hướng
Quá nghèo nên phải bám sườn đồi
Mong cảnh sống ngày một đẹp tươi
Dư đất vỡ hoang ham cuốc xới
Thiếu ăn kiếm sống gắng chèo bơi
Mặc người nghiêng ngó cùng đàm tiếu
Kệ kẻ mỉa mai với diễu cười
Giờ đất sinh sôi ra của cải
Lời khen đã khá nỗi buồn vơi
Đường tình duyên của tôi
Cuộc tình mới chớm chẳng hề lâu
Cắt cỏ vượt sống mới bước đầu
Sóng vỗ chạm vô tim đập dữ
Hồn bay phiêu bạt dạ in sâu
Đâu còn tính toán duyên cùng số
Cũng chẳng so đo khó với giàu
Chung sống vui buồn cùng đón nhận
Bảy mươi xuân lẻ vẫn thương nhau
Thương bà
Bệnh viện hải dương nửa tháng trời
Nhức đau tất cả khắp nơi nơi
Thân mình xét thấy đầy buồn bực
Bà xã xem ra cũng rã rời
Leo gác thuốc men chừng mỏi gối
Xuống hàng cơm nước cũng mòn hơi
Bà nuôi ông hẳn hơn con cháu
Thấm thía trong tôi nghĩa ở đời
Vui sống sườn đồi đỡ bớt lo
âu
Vạt vừng ngay trước cửa nhà
Tốt tươi nay đã nở hoa rộ rồi
Bướm ong dồn tới khắp nơi
Đua tìm phấn mật, rộn vui
trong lòng
Lạc xuân thu đã bỏ cong
Đỗ ngô xanh tốt vườn trong
mượt mà
Quanh vườn chuối đã bung hoa
Na đang mở mắt căng ra mịn
màng
Ven đồi, Keo rộ hoa vàng
Bạch đàn trắng cũng muộn màng
đơm hoa
Hoa rừng cùng với hoa nhà
Của trời ban tặng mật ta thu
về
Mật ong hòa với rượu quê
Hoa chuối nộm lạc cũng mê ra
trò
Cuộc đời đã bớt âu lo
Mong sao sức khỏe giàu cho ta
mừng
Gửi anh một tứ thơ hài
Biết anh còn có tập hai
Tặng anh một tứ cũng hài lắm đây
Nhớ ngày kháng chiến đánh tay
Trận càn trái quyết máy bay à à
Trong hầm chỉ có hai ta
Bà già bay lượn lúc xa lúc gần
Loanh quanh luẩn quẩn mấy lần
Chừng khoảng mươi phút rồi dần bỏ qua
Mấy lần định lánh anh xa
Nhưng anh vẫn cứ xô ra kéo vào
Bỗng đâu thống pháo bổ nhào
Một băng đui xết ào ào đất rơi
Tay em bị giữ chẳng rời
Thì thào anh bảo quả trời thương ta
Hơn nửa thế kỷ trôi qua
Cầm tay giây phút thế mà khó quên
Xem một số hình ảnh của gia đình văn chính minh hương cưới
vợ cho con trai
Thương cưới vợ cho con trai
Nàng mang hai mốt áo dài phô ra
Hai mốt đều có in hoa
Êm êm như thể hoa cà hoa mơ
Cái tên mái ghẹ bóng mờ
Nay mang tên mái hoa mơ tuyệt rồi
Xa xôi xin gửi đôi lời
Chúc mau lên chức cho đôi bạn già
Ngày
mùng 3/8/2014
Nhớ hồi móc cua
Bạn tôi tặng ông tứ hải
Gặp tôi mụ đã khoe khai ra
rồi
Lần trong trí óc của tôi
Tặng ông một tứ “ nhớ hồi móc
cua”
Hôm ấy ngoài cánh đồng chùa
Bắt nhanh ông đã chấm tua giỏ
rồi
Nhưng ông cũng chẳng chịu
ngồi
Ông đi bắt giúp hộ tôi thật
kỳ!
Biết ý tôi định lỉnh đi
Kẻo rồi tiếng bấc tiếng chì
gió trăng
Nhưng ông chẳng nói chẳng
rằng
Níu ngay miệng giỏ, bỏ phăng
cua vào
Nhưng ôi hoảng hốt làm sao
Dây giỏ bị đứt giỏ cào quần
theo
May mà trong phút hiểm nghèo
Tôi đã ngồi phệt, rồi đeo giỏ
vào
Còn ông mặt đỏ như cào
Ấp úng ông bảo thôi nào về
thôi
Sáu mươi năm đã qua rồi
Hình ảnh người tặng cua tôi
chẳng mờ
Thăm lại bạn nữ cựu chiến binh
Tác
giả : Bùi Trác Trường
Răng xem đã rụng vài rồi
Tóc sương chiếm đoạt khoảng
phần hai mái đầu
Mắt nằm trong hố hơi sâu
Nước da khắc đỗi dạn dầu gió
sương
Nghe bà kể chuyện đời thường
Giúp con trông cháu, ruộng nương
cửa nhà
Nụ Cười vẫn nở như hoa
Thẳm trong ánh mắt vẫn là trẻ
chung
Tuổi thơ bà nhớ lạ lùng
Nào hôm cùng xuống ven thùng
mò cua
Nào đêm cắm trại cửa chùa
Nào chiều phát động thi đua
toàn trường
Thì thầm một nỗi vấn vương
Hôm bước lên đường chẳng kịp
chia tay
Chuyện bà nghe mãi vẫn say
Thật thà chất phát như ngày
đang xuân
Trong tôi dĩ vãng thức dần
Sống bao kỷ niệm tuổi xuân
bên bà
Rộn ràng thầm nghĩ xa xa
Ở người lính già vẫn đậm tình
quê.
Trác Trường Họa thơ của Như Lụa
Một phen đấu trí vẫn hằng
mong
Nay đã được mời thỏa tấm lòng
Bóp óc, vét vơ còn nhúm tứ
Vò đầu bòn nhặt được vài dòng
Biết rằng thi hữu giao lưu
rộng
Đoan chắc bạn bè hội tụ đông
Tới dự mang theo máy ảnh nhỏ
Để thu hình ảnh đẹp thơm nồng
Thỏa nỗi mong
Bạn đã về thăm thỏa nỗi mong
Bấy lâu ấp ủ kín trong lòng
Thuyền thơ lái thả chiều xuôi
bến
Đò cảnh chèo buông sớm thuận
dòng
Ly chú chén anh bừng ngõ hạ
Tiếng em câu chị sáng thềm
đông
Với tay cố níu thời gian lại
Để nghĩa chi lam mãi mặn nồng
tác giả : Như lụa
Dỗ cha
Mùng 8 tháng 6 dỗ cha
Nhà nuôi được gà cứ mổ luôn
thôi
Dò chả đủ món, cùng xôi
Con gái sắm rồi mẹ chẳng chợ
xa
Hoa quả kẹo bánh làm quà
Các cháu bầu bạn gần xa sắm
về
Hương thơm ngát tỏa tình quê
Đông con cháu về già bớt cô
đơn
Xem world Cup trận tứ kết Bỉ
- Achentina
Bỉ gặp ac hen ti na
Ông đoán rằng bà sẽ cược cùng
ông
Thế nhưng kết quả lại không
Vì thua trận trước vốn ông
cạn rồi
Mình thắng ông cũng quỵt thôi
Tuần nữa chung kết liệu rồi
sẽ hay
Thế nhưng ông tính thế này
Bỉ thua cầm chắc cược ngay sợ gì
Bà rằng tôi cũng cạn chi
Mười bốn chung kết ta thì hay
chơi
Ông rằng thật hợp ý tôi
Lương đã lĩnh rồi, thua cuộc vẫn dư
Họa Thơ (Dương Thị Tình)
Xin bà chớ vướng vào tôi
Mới xuất hiện vừa về tới nhà
Chanh, đường nước đá bà nhanh
pha
Uống đi ! Muốn mát vào buồng
tắm
Ăn nhé cần tươi tới quán hòa
Xin mặc thân tôi tùy phở cháo
Dính vào phái đẹp kẻo hương
hoa
Tôi cần tĩnh dưỡng cho mau
khỏe
Để sớm viết chèo bà thỏa ca
Bài xướng
Bạn thơ mấy bác tới thăm nhà
Trà ủ hương sen vội lấy ra
Trái chín một khay cùng hưởng
lộc
Rượu thơm đôi chén cũng vui
hòa
Lời hay tuôn chảy như màu
nắng
Ý đẹp phô bày đượm sắc hoa
Kẻ ở người về lòng bịn vịn
Ngoài vườn nhảy nhót tiếng
chim ca
Bài xướng ( Nhớ)
Đằng đẵng đêm ngày luống nhớ
ai
Đường xa thăm thẳm bóng lăn
dài
Người đi khuất núi gầy thân
trúc
Em ở lại nhà rạc dáng mai
Hẹn biển còn đâu lời vị ngọt
Thề non nỡ để dạ u hoài
Thời gian chầm chậm pha màu
tóc
Một gói ân tình trĩu nặng vai
Họa thơ nguyễn thị vin ( Nhớ)
Nhớ về cách diều
Vẳng tiếng sáo diều tưởng nhớ
ai
Chàng đi biền biệt mấy năm
dài
Hồn thiêng phảng phất trong
đêm vắng
Nghĩa lặng vấn vương tận sớm
mai
Đẹp cánh diều bay trong gió
lộng
Xót âm thanh vọng giữa u hoài
Cuồng phong giận giữ gây oan
nghiệt
Thân phận hẩm hưu xé nát vai
Luận bàn kế hoạch đến Brasin kiếm tiền
World cup thế giới diễn ra
Nhiều người có dịp tham gia
kiếm tiền
Vẽ mặt cho cổ động viên
Nhẹ nhàng kiếm tiền thư giãn
đôi tay
Đang chờ có được dịp may
Tôi sang châu mỹ ra tay kiếm
tiền
Chắc ngoài các cổ động viên
Vợ con cầu thủ khắp miền đi
theo
Kiếm tiền đâu chỉ vì nghèo
Chỉ mong khán giả mang theo
khúc hài
Nghe qua bà xã thở dài
Còn mong chi nữa thật khai đi
nào
Vẽ mặt tay bút lựa sao
Dùng tay xoa xuýt kẻo vào nhà
giam
-
Lo chi tôi liệu
tôi làm
Muốn tôi xoa xuýt tiền càng
thêm ra
Khi về tôi sẽ tặng mà
Cứ tính theo giá đô la bạc
ngàn
-
Giờ ông đã chạm
tuổi vàng
Ông đi tôi cũng chẳng gàn làm
chi
May ông gặp vợ mecsi
Người tình bất kỳ của Ronando
Vẽ với thỏa chí quý cô
Có khi đạt mấy ngàn đô mang
về
Khen bà mưu mẹo hay ghê
Họ mời cháo phở cũng về với
cơm
19/6/2004
Con báo tin mẹ bà ngoại sang
thăm bà nội
Mợ thơm đèo bà ngoại sang
Thăm bà nội ốm còn mang nhiều
quà
Hôm nay có cả 2 bà
Tâm tình trò chuyện cả nhà
vui thay
Vừa sang bà vội về ngay
Bà bảo thế này “ ông đã khỏe
đâu”
Qua chợ con cá mớ rau
Bồi dưỡng chăm sóc ông mau
bệnh lành
Bố con cũng đã chịu đành
Để bà về vội hộ hành giúp ông
Con yêu của mẹ Bùi Trác Chiển
Nghỉ hè giúp mẹ
Tuổi cao cơ thể gầy mòn
Nay mẹ nhập viện khiến con
gai buồn
Vải thiều chín rộ trên vườn
Lạc xuân thiếu nước vẫn còn
đang hoa…
Nghỉ hè Long chẳng chơi xa
Cùng mẹ giúp bà công việc thu
vơ
Trở về năm tháng xa xưa
Bố mẹ vất vả nắng mưa tảo tần
Tuổi vàng bố mẹ tới gần
Giữ gìn sức khỏa rất cần mẹ
ơi
Con Xin hữa sẽ giữ lời
Chăm lo giúp mẹ để rồi mẹ vui
Con gái Bùi Thị Nin ( Giáo Viên tiểu
học thị xã Chí Linh)
Cháu Long con trai Của Bùi Thị Nin
Bà mơ sau World Cup 1990
( Achentina đoạt cúp nhờ có siêu sao Maradola )
Đã qua 24 năm tròn,
xem trận chung kết nay còn vẫn mê
Chiến thuật kỹ thuật tuyệt ghê
Tiếng còi dứt cuộc bà về ngủ say
Sáng ra bà vội kể ngay
Giấc mơ lần này em quá vui thôi
Chắc là lại bẩm thay rồi
Mơ thấy thắng bé nó ngồi cảnh em
Thế rồi nó vạch áo xem
Chắc là nó đói nó thèm sữa đây
Em liền ôm lấy nó ngay
Đầu tóc mặt mày sáng sủa xinh trai
Chắc sau này hẳn có tài
Em ôm chặt nó nó nhoài định đi
Đôi chân đạp dỏe cực kỳ
Giống chân cầu thủ méc si tuyệt vời
Bà kể câu chuyện dứt lời
- Bóng đá tuyệt với bà chắc đã ham,
-
Nhưng 39 rồi chớ
tham,
- Để thêm đứa nữa ai làm mà nuôi,
-
Đành cho con
cháu bà thôi
- Tôi không còn sức nghe tôi nhé bà
Xem world cúp 1994
Achentina về á quân, Maradola khóc
World cup 94 thật bất ngờ
Khán giả truyền hình đến ngẩn ngơ
Achentina vừa phơi áo
Đương kim vô địch cũng cuốn cờ
Đất nước hoa hồng trong mộng đẹp (bungary)
Cậu bé tý hon hóa khổng lồ
Bóng đá xưa nay đầy bí ẩn
Muốn xem kết quả cứa phải chờ
Ông cùng bà cá cược, trận
chung kết bóng truyền nữ quốc tế, tại bắc ninh 2014
Chung kết bóng truyền tại bắc
ninh
Thái Lan gặp lại Việt Nam
mình
Chỗ ngồi khán giả xem đông
nghịt
Sân đấu chị em chơi hết mình
Cờ nhỏ cờ to vung phấp phới
Trống con trống cái thúc ình
ình
Việt nam đoạt cúp bà vinh
hạnh
Thua cuộc, quán bia đại vợ
mình
Gửi mẹ yêu
Con báo tin để mẹ được vui
Trường con tổng kết tổ chức rồi
Con đã đạt học sinh tiên tiến
Mẹ biết tin này chắc hẳn vui
************************
Năm nay hết hạn mẹ về không
Mong mẹ về đỡ khổ cho ông
Con chỉ nói còn tùy ý mẹ
Chỉ mong cầu chúc mẹ thành
công
Trác
Triển
Cảm nghĩ sau buổi gặp mặt
Kỷ niệm 35 năm của ngày ra trường của khối 1976-1979
( Trường THPT Chí Linh)
Ta chẳng nghèo
Bây giờ có lắm người giàu
Nhưng ta chẳng thấy nghèo đâu kia mà
Đói thì 2 bữa sẻ ba
Không gây phiền hà cho bất kỳ ai
Chỉ mong lớp trẻ tương lai
Chăm ngoan học tập có tài đức cao
Rộn ràng long thấy vui sao
Lời khen ngọt ngào lớp giáo viên xưa
Giàu thì hẳn lắm người ưa
Minh Hương Thăm Lại Điện Biên
Minh Hương du lịch Điên Biên
Nàng có tấm ảnh chụp riêng rất tình
Câu ca…Chúc mọc bên đình..
Như đang quấn quýt bên mình nàng Hương
Cùng bao bầu bạn thân thương
Tạo ra clip trên đường điện biên
Chắc rồi văn chính viết lên
Bản nhạc clip có tên vợ mình.
Tình bà trong thơ
Bà ở trong thơ vắn khúc dài/
Đời thường chép lại chẳng ngoa sai
Lựa tình chọn ý nghe êm dạ /
Tìm cảnh ghép vần cũng lọt tai
Xã hội này sinh bao nét mới /
Quanh bà nở rộ bấy khuôn hài
Làm dâu trăm họ hằng không
dễ, Thiên hạ hỏi rẳng đã mấy ai.
Bùi Trác
Trường
Lời Bình
Khuôn gương hạnh phúc
Trong tứ thơ bùi trác trường
Văn hóa sống, thể hiện bằng những ứng xử
khác nhau của mỗi người.
Hồi hạ thế nào đó là vấn đề
đặt ra cùng suy ngẫm.
Tôi được bạn thơ Nguyễn Thị Sáng tặng
nội san “ Bóng núi Phượng Hoàng” của câu lạc bộ thơ nhà giáo Chí Linh – Hải
Dương
Những tác giả một thời làm
thầy, một đời thơ, một đời thường khơi xuất vần thơ từ nếp nhà, góc phố đến
những vấn đề xã hội rộng lớn.
Tôi chú ý bài thơ “ Tình bà
trong thơ tôi ” của Bùi Trác Trường – phản ánh tình cảm ông bà nhất mực yêu
thương, động viên, tôn trọng, chia sẻ, săm sóc, cảm thông, chăm con dạy cháu.
Đó là điều rất quý trong mối quan hệ than nhân tổ ấm gia đình.
Nếu
chúng ta dừng lại ở khía cạnh này thôi, chưa nghiệm hết thế giới hạnh
phúc, chưa thấy hết căn nguyên sâu xa đạo lý Việt, mối quan hệ biện chứng cọng đồng, gia đình và xã hội.
“ Tình bà trong thơ tôi” gốm bốn tác nhân
: Chủ thể là ông, đối tượng là bà, thơ là nhân chứng và liên đới, xã hội và yếu
tố chi phối.
Bốn nhân chứng này tạo nên
một tập thơ, gắn kết bằng lực tương tác, tạo nên cấu trúc bền vững.
Bùi Trác Trường mở rộng không gian thơ,
trong vòng niêm luật chặt hẹp. Ngẫm cho kỹ, ngẫm cho sâu, mới nghiệm được nhân
quả từ một mối tình… vẫn còn tiếp
Thời sinh viên thơ mộng
Cả lớp
hơn năm trục
Tổ mình
phân mười ba
Có mười
hai cô gái
Trai chỉ
có mình ta
Chị em
kê ta là
Người đẹp
trai nhất tổ!
Bốn năm
bầu cán bộ
Phiếu bầu
ta rất cao
Chức lớp
phó đã giao
Được mọi
người khen ngợi
Thường
năm giờ chiều tối
Bóng chuyền
đã vãn hồi
Cầu giấy
vội đi thôi
Đổi bánh
mì cho lớp
Đấu bóng
chuyền dịp tốt
Lớp mình
được nhất khoa
Đội tuyển
lại có ta
Được
phong ngay đội trưởng
Hai lần
ta được thưởng
Quả là
ta vui sướng
Sân Hàng Đẫy được vào
Cái vé
giá ba hào
Xem bong
đá quốc tế
Đời sinh
viên vẫn thế
Cán bộ
đi học mà
Việc mua
hàng cho khoa
Bận
nhưng ta ko ngại
Chiến
trường địch thất bại
B năm
hai Mỹ vào
Sơ tán vẫn
vui sao
Từng
ngày nghe chiến thắng
Mỹ thất
bại cay đắng
Hà nội
ta lại về
Lại học
tập say mê
Chờ ngày
đi thực tập
Các đoàn
được thành lập
Trường cử
ta phó đoàn
Về nam
chung an toàn
Ta vội
lo thực phẩm
Người
nam trung tình ấm
Nguồn thực
phẩm dồi dào
Ta thấy
thật vui sao
Chắc chắn
không thất vọng
Chia tay
Lý Tự Trọng (cấp 3)
Trong
liên hoan chia tay
Ta xin
huyện cho ngay
Tạ thịt
hơi quý giá
Thực tập
đạt lại khá
Được
khoa tặng giấy khen
Với công
việc đã quen
Lại bánh
mì cầu giấy
Điểm thi
rõ rồi đấy
Bốn môn
đều bảy thôi
Như thế
cũng vui rồi
Bằng tốt
nghiệp đại học
Nghe nhạc văn chính
Tình cảm văn chính với cha
Lời trong bản nhạc thiết tha đậm lồng
Tình quê đất mẹ mênh mông
Hùng cường thể hiện tinh thông ngọt ngào
Chắc rằng bất cứ bài nào
Hương không cờ lip gắn vào không say
Nhân ngày thanh minh con cháu họ bùi trác về họp mặt
Cháu con họ bùi trác về
Thanh minh tảo mộ đề huề đông vui
Mộ tổ ông bà đẹp rồi
Cơm canh thờ cúng mọi người hân hoan
Cầu mong mọi sự bình an
Vượt qua vất vả gian nan thịnh cường
Buổi Gặp Mặt Hội Đồng Hương Ninh Giang
Chồng điếc vợ ngọng
Mẹo hay thanh dạ xóm nhà.
Muốn khắt nợ vợ bày ra kế rồi
Nợ em anh sẽ trả thôi
Kiếp sau đóng bồi hầu hạ giúp
em
Tôi dò hỏi vợ tôi xem
Anh cũng có nợ với em nhiều
rồi
Bà gàn ông hãy thôi thôi
Muốn học thanh dạ đóng bồi kiếp
sau!
Sống chung ai nợ ai đâu
Muốn vui ông hãy mau mau quyết
trèo
Lệnh bà đành phải nghe theo
Lấn lá định trèo ông bị đẩy
ra
Nợ nan tất cả cho qua
Ông mang giấy bút ngay ra viết
trèo
Giờ tôi sẽ tạm nghe theo
Viết ngay bài chèo chẳng quyết
trèo đâu
Biết ông vờ vịt từ lâu
Ông già ai xúi ông đâu quyết
trèo
Kim
thư nhận xét
Sau
lần bà nên sân khấu tại đền chu văn an
Kim
thư nhận xét về bà
Áo
chèo khăn xếp thiết tha đậm nồng
Khuôn
trăng môi thắm má hồng
Giọng
chèo trong trẻo văn công đúng rồi
Sau
đó còn nhắc bà tôi
Lần
năng khổ luyện như hồi đang xuân
Thấy
bà xức khỏe kém dần
Nếu
tôi muốn gần bà chắc goodbye
Ông
ngáy khỏe lại nặng ta
Trách
mình chứ chớ trách ai sức tồi
Thế
thì bà lại tắm thôi
Tôi
thử kì giúp xem tồi hay chưa
Vịnh
quả khế
Lửng
lơ ngậm nước vị chua lòe
Nhìn
trước nhìn sau rõ múi khe
Bọn
trẻ choai choai thèm nếm náp
Cánh
già khụ khị, ngán phè phè
Người
phàm vớ được, thì băm bổ
Kẻ
nhát mó vào vẫn rụt rè
Khách
sạn đông tây đều chẳng thiếu
Chó,
dê thiếu vị khách dần re
Tặng anh trường chị ư
Anh tôi tên gọi trác trường
Thị ư là chị, ngày thường gọi
tên
Anh chị kết mối tơ duyên
Tư khi cắt cỏ bên miền sông quê
Trải bao mưa nắng dãi dề
Việc nước đã chọn anh về nghỉ
hưu
Thơ ca văn nghệ giao lưu
Anh vui sáng tác chị chiều
anh ca
Áo trèo duyên dáng thiết tha
Má hồng khăn thắm như là văn
công
Giọng ngâm tha thiết mặn lồng
Câu ca quan họ vợ chồng
thương nhau
Mặc dù đã bạc mái đầu vẫn say
Múa hát trụm đầu trung vui
Cùng nhau chia sẻ ngọt bùi
Sống vui sống khỏe đầy lui
tuổi già
Thi hữu hà ngọc đàm
Mời đến dự mừng thọ, ông tròn 80 tuổi ngày 19/2/2014 và có
mời họa bài thơ
Tuổi 80 vui Tếu
Lão đang vui sống lão đang xuân
Giáp ngọ (2014) mừng ta lên bát tuần
Còn được nhìn đời qua bốn mắt
Lại đang rảo bước với ba chân
Khi vui khói thuốc bay theo mộng
Lúc Hứng câu thơ vẫn xuất thần
Ai bảo đồ già đang lẩm cẩm
Lão đang vui sống lão đang xuân
Ninh Hà
Bài họa của Bùi Trác Trường
Chỉ cần sống đạt 9 tuần
Mình đang phong độ vẫn tràn xuân
Chắc chắn vươn nên tới thập tuần
Thơ phú giao lưu bền khối óc
Thể thao rèn luyện vững đôi chân
Ung thư ta chống nhờ kinh thánh
Tai biến mình ngăn cậy phép thần
Phái đẹp yêu cầu, không lảng tránh
Hư hao còn bốn cộng năm tuần
Nụ hôn bạn đẹp
Mừng xuân thanh dạ hứng lên muốn hôn thôi
Chắc chỉ hôn tay má chẳng dám chạm môi
Một nụ hôn bạn đẹp máy tôi thu được
Song Thu xem rằng :
giống lão anh ngôi.
Với thanh dạ mới chỉ muốn hôn thôi
Thầy Tuân đã nhắc nhẹ quá đa rồi
Rượu ngon nhắm tốt thời tiết đẹp
Chẳng chỉ thanh dạ mà đỗ tuân cũng muốn hôn thôi.
Đón khách ngày xuân giáp ngọ
Taxi sáu chỗ ghé cổng tôi
Đúng xe gia đình bác ngạn rồi
Bà vội vàng ra chào đón khách
Còn tôi pha nước đợi khách mời
Năm qua taxi dừng ngoài cổng
Xuân nay xe đỗ giữa sân tôi
Yên Tâm Bạn Đến Vui Xuân
Cổng nhà tôi đã xây to rồi
Du khách ngày xuân nếu ghé chơi
Xe máy kèm đôi vào ngọt sớt
Taxi ngồi sáu lượn ngon xơi
Trong sân xe khóa không cần thiết
Ngoài cổng người trông chẳng muốn vời
Phố bèo bạn đến yên dạ ngắm
Xe không cần gửi thảnh thơi chơi.
Tác Phẩm chèo : Hát về thầy Chu Văn An , theo điệu luyện năm
cung, của tác giả : Bùi Trác Trường Hội viên hội thơ nhà giáo việt nam do vợ tác
giả : Bùi thị Ư trình bày trong ngày giỗ thầy Chu Văn An
Nhờ bạn Nguyễn Thịnh chỉ giáo
Bạn Thịnh à
Ngày ngày tôi mở blog ra
Nhìn thấy cả 2 trưởng lão ( 2
bạn già mà tôi quý mến)
Rất tiếc là trong mảng thơ
của 2 bạn
Phần lớn chỉ là thơ của Cẩm Tú
Một mảng thơ tình êm ái tình
cảm sâu lắng. Tôi luôn chờ đón thơ của bạn có thể họa hoặc tìm ra cái hay trong
thơ của bạn mà vẫn thiếu vắng, gần đây theo dõi thấy bạn có ra 1 vế đối, tôi
cũng đã từng đối nhiều, trong thơ mời họa hoặc họa còn chưa đối 1 vế như câu
đối của bạn mời, tôi có tìm hỏi nguyên tắc đối
thì các từ của vế đối phải trái vần với các từ của vế mời, nên tôi còn
phân vân tôi có ôn lại một số câu đối của cụ Nguyễn Khuyến thế này : có một chị
vợ của anh chồng lò rèn khi ông chống chết, đến xin đôi câu đối về thờ, cụ đã
gói gém tất cả đồ nề của chồng chị vào
đôi câu đối:
“ Nhà cửa để lầm than, con thơ dại ko người
rèn cặp
Cơ đồ đành bỏ bễ, vợ trẻ trung lắm kẻ đe
loi”
Ở đây 2 từ đầu của 2 câu đối đều vần bằng, hoặc có
một đôi câu đối hài rất hay của tác giả nào đó :
“Có cô hàng cậy má đỏ hồng hồng, cô muốn
lấy chồng để mà trông cậy
Có cậu hàng mây nước da mai mái, cho cậu
một cái sướng tít cung mây”
Ở đây nhiều từ vế một và vế 2
không khác vần nhau, vậy bạn hay cho biết như thế 2 cặp câu đối này có đạt
không? Với câu đối của bạn tôi xin đối thế này :
Lão Trường chế bài hát khá Trường
Bà Lão Trường trách chê thường.
Bùi Trác Trường : Ghi Lại buổi công diễn của đội văn nghệ hội cựu giáo chức phường Sao Đỏ - Chí Linh - Hải Dương ngày 20-11( Ngày Nhà Giáo Việt Nam)
Vài câu thơ về xây mộ tổ
Kế Hoạch đã được đề ra
Trùng tu mộ tổ trẻ già đều
vui
Khó khăn trở ngại đẩy lùi
Nhanh gọn thoáng đẹp niềm vui
rộn ràng
Hôm nay toàn thể họ hàng
Họp mặt đông đủ dâng nhang
nguyện cầu
Cầu mong đất nước mạnh giầu
Cầu họ “Bùi Trác” tình sâu
muôn đời
74 tuổi đòi nên sân khấu
Bà rằng ông sáng tác chèo dân ca
Ông chê tôi già không hát được chăng
Tôi còn đầy ắp hàm
răng
Họng thông phổi thoáng vẫn lăng thì thào
Trời phú tôi giọng nữ
cao
Tiếng hát ngọt ngào khán giả còn ưa
Bài chèo sác tác hôm
vừa
Tôi lên sân khấu ông ưa hẳn rồi
Một điều ước muốn của
tôi
Ôm hoa hồng tặng ông thời chao tay
Tối về blog nên ngay
Để ta bù lại những ngày xa xa
Yêu tôi ông chẳng
tặng hoa
Đến lời hẹn ước thay quà cũng không
Rằng : xin bà chớ
viển vông
Hàng nghìn cái liếc mất công tôi à
Cảm tưởng của Trác Trường sau khi nghe bài hát thăm mẹ chiều
quê.
Thầy tư vừa xuất vốn ra
Văn Chính thiết kế trình ra cỗ này
Thái Hà bày biện khéo tay
“Mái ghẹ” gia vị thêm ngay tuyệt vời
Xóm ta đánh chén tơi
bời
Vợ tôi nếm láp đậm lời ngợi ca
Còn tôi muốn thách xóm nhà
Viết ca ngợi bố mới là giỏi dang
Bùi Trác Trường : Ghi Lại buổi tập duyệt của đội văn nghệ hội cựu giáo chức phường Sao Đỏ - Chí Linh - Hải Dương chúng tôi chuẩn bị cho chương trình văn nghệ buổi gặp mặt ngày 20-11( Ngày Nhà Giáo Việt Nam)
Ghi nhận một đường thi
Một đêm hè mát trăng thanh
Hiên tây vương nhẹ gió lành
mê say
Thơ Ông hài hước rất hay
Tôi xin ghi nhận biết tài quý
ông
Gió Lành gợn sóng bên sông
Với con thuyền nhỏ mà không
thiếu bà
Đường thi tùy bút mượt mà
Gió Lành dịu mát cả nhà khỏe
vui
Biểu tượng tự một rừng cười
Tán dương khien ngợi thơ hài
có duyên
Gần xa đich giả mọi miền
Thuyền tay nhau đọc nên duyên
gió lành
Sóng xô dào dạt biển xanh
Sang Thu Phảng phất gió lành dịu êm
Lập kế giữ chồng
Chồng mình phong độ khối bà
rình
Biết chuyện nhưng ta vẫn lặng
thinh
Mình cảnh giác cao đe lẹt giữ
Họ e rè sợ hoảng hồn kinh
Kẻ nào léng phéng cho ê mặt
Mình sẽ rêu rao đến vỡ đình
Phải động viên chồng mà vét
sạch
Kẻo ông vung phí thiệt cho
mình
Bài Hát : "Hát Về Thầy Chu Văn An"
Sáng Tác : Bùi Trác Trường
Ông Bà Cùng Hát Song Ca
Xưa kia trong tuổi thanh xuân
Ta đi xa gần khắp nẻo hát ca
Nay trong ngày tháng tuổi già
Sống vui sống khỏe hát ca
luyện dần
Giao lưu văn nghệ xa gần
Bà cùng, ông cũng góp
phần thêm vui
Nỗi buồn ngày tháng đẩy lùi
Ông bà cùng hát nét vui đậm
đà.Về Quê
(2 Vợ Chồng Song Ca)
Lời thương ta ngỏ cùng nhau
(Vợ tác giả )
Ca khúc "Tâm tình người giáo chức chí linh "do cựu giáo viên : Bùi Trác Trường" Sáng tác ; trình bày cô "Mai Sâm"
Ca khúc Tâm Tình Người giáo chức chí linh
Hát Mừng Câu Lạc Bộ Côn Sơn (Chí Linh Hải Dương) tuổi 20
Mừng Chí Linh Lên Thị Xã ( sáng tác : Bùi Trác Trường)
Quyết không đổi chồng.
Cái thời trao lá chiêu bông
Hứa kiếp sau vẫn cùng ông một
nhà.
Bây giờ thì đã khác xa
Đêm này ông ngáy như là chương
phi
Ai chào ông chẳng nói chi
Khinh người thị trấn nhất nhì là ông
Thế mà có lạ lùng không
Đùa gạ đổi chồng còn ối người
ưa
Họ rằng ngày xửa ngày xưa
Địa vị kinh tế ông chưa có
gì.
Trải qua năm tháng kiên trì
Cửa nhân đỗ đạt còn gì chẳng
hay
Về hưu mới trục năm nay
Vườn đồi xây dựng thật say
lòng người
Thơ ông đầy ắp nụ cười
Khó mà kiếm được một người
như ông
Nghe ra tôi quyết định không
Ai gạ đổi chồng tôi googbye
ngay.
Thơ Gái góa tỏ tình
Tình thực mình là gái góa đây
Thảnh thơi thoải mái thích
vui vầy
Sẵn sàng miễn phí chàng không
vợ
Cảnh giác ngăn ngừa kẻ giải
khuây
Địa vị thấp cao không đếm sỉa
Bạc tiền nhiều ít chẳng phanh
phây
Miễn không nghiện hút cùng cờ
bạc
Ai được duyệt mời được gọi
ngay
Ông Chồng điếc được bà khen
Bà vội đi chợ bán na
Bà liền dặn với “mở gà hộ tôi”
Bóc nhìn trang lịch - đúng rồi
Nay rằm tháng bảy : thôi xôi
mổ gà
Chợ trưa giải phóng hết na
Vừa về đến nhà bà đã dục ông
“Ông đâu có hộ tôi không!
Mổ gà thật gấp “tôi hồng chõ
xôi”
Ông rằng : “ tôi hạ lễ rồi”
Lễ vật đầy đủ gà, xôi, cau
trầu”
Bà khen ông sang cái đầu
Ông rằng : “ Bà dặn tôi đâu
sai lời”
Bà thầm “ Thôi cũng được rồi”
Cái đầu ông sáng – điếc tôi
ngại gì!”
Xem Giao Lưu Văn Nghệ
(23/8 xem giao lưu văn nghệ thị xã chí linh)
Giao lưu văn nghệ thị ta
Tôi đã cùng bà đi thưởng thức
ngay
Cũng là một dịp rất hay
Mới mua máy ảnh chụp quay liên
hồi
Cho rằng quay chụp dễ thôi
Về mở thẻ nhớ để rồi kiểm tra
Cháu nên máy tính nhận ra
Ông quay mà chẳng kiểm tra
máy rồi.
Ông dùng máy cũng dễ thôi
Phải chuyển công tắc sau rồi
hay quay.
Ông quên mất cái khâu này
Lại tay run nữa hình hay bị
nhòa
Tiếc thay dịp tốt bỏ qua
Giá để cho bà quay chắc tốt
hơn.
Lại Bị Bà Đe
Vốn mình ham mảng thơ tình
Nếu thêm tấm hình thì chắc thêm hay
Thế là máy ảnh mua ngay
Thoáng nhìn cảnh đẹp bấm ngay tức thì
Nhưng gì thẻ nhớ vừa ghi
Ảnh đẹp thì để xấu thì bỏ ngay
Bà xem nghe cũng rất say
Cách bật thẻ nhớ ngày ngày xem qua.
Hôm vừa máy ảnh để nhà
Bà bật thẻ nhớ xem ra thế nào
Máy ảnh ông đã thu vào
Ảnh mấy bà góa cái nào cũng say
Thế là không cánh mà bay
Ông cứ ngày ngày tìm mãi ko ra
Còn bà thì lại tiến xa
Xem mảng thơ bà còn sáng tác ko?
***
Tứ thơ bà góa rất nồng
Xinh Xinh khuôn mặt mộng hồng bờ môi
Đẹp sao gái góa xóm tôi
Quí bà được kén chắc rồi có tên!
Chuyện đời tạm gác sang bên
Rằng sang hàng xóm máy quên ở nhà
Rồi bà vào lấy máy ra
Ông vui tôi chụp ảnh bà xem sao
Nhưng Bấm máy ảnh có vào
Mà không có ảnh, hỏi sao lạ kỳ
Rằng ông máy ảnh mang đi
Họ nghịch ngợm gì tháo thẻ máy ra
Lần này tôi tạm cho qua
Thẻ tôi cho mượn chớ mà cho thay.
Rồi bà thẻ nhớ lắp ngay
Ông rằng cứ để tôi thay giúp bà
Ảnh chồng ảnh cháu mở ra
Còn ảnh các bà ông xóa đi ngay
Bà khen ông quá nhanh tay
Sao mẹ đốp này ko xóa lốt đi.
Thơ tháng 8 năm 2013
Sắp tới tuổi vàng
Dần già tiến sát
tuổi vàng rồi
Cuộc sống trời ban
mới khá thôi
Báo chí say xưa
cùng thế sự
Quả hoa bận rộn
với vườn đồi
Hát ca ngày tháng
luôn luôn góp
Cờ tướng chiều chiều
vẫn đánh đôi…
Quỹ của thời gian
dần ít ỏi
Tính sao tận dụng
hết thì thôi
Sợ hết quỹ thời gian
(Bà họa thơ ông)
Chót đẻ sơ sơ bẩy bận rồi
Giá mà gòn gọn một hai thôi
Đâu mờ sáng đã ra ngồi chợ
Mới xế chiều lại phải cuốc đồi
Được mấy năm quen nằm chõng một
Mà bây giờ lại sửa giường đôi
Hỏi ông dở rói làm chi đấy
Rằng sợ thời gian sớm hết thôi!!!
Tháng 7 năm 2013
LỪA VỢ - VỢ LỪA
( Họa thơ “tạ anh ngôi”)
Chàng đã thốt ra rằng ngán
thơ
Nhưng xem thái độ đáng nghi ngờ
Tháng ngày rình rập chờ cơ hội
Ngày tháng dập dình thỏa mộng
mơ
Chàng mải mê lừa không cảnh
giác
Ả mê mải rõi chẳng ơ hờ
Bất ngờ bổ lưới tung vây chặt
Hai kẻ si tình mặt láo lơ
Đâu sợ chia tay
( họa thơ đỗ đình tuân)
Chia tay đâu chẳng chịu nằm
không
Bỏ Cưới cũng thu được đống chồng
Thu kẻ máu mê lần mò đến
Kích phường hèn nhát ngó
nghiêng trông
Nước hoa sữa tắm ươm da trăng
Son phần dầu thơm nhuộm má hồng
Chỉ tóm mấy anh chàng có tóc
Tiền chùa đâu tiếc thỏa lông
bông
Không dám giải đố song thu
Lá Xanh cành tía
hoa vàng
..........................
Rau sam giải nhiệt cô nàng
đúng chưa?
Cuỗm vợ bạn ta chẳng ưa
Ta đã biết thừa ko giải đố
ngay
Ông Tuân mà biết chuyện
này
Chắc là gà sẽ mổ ngay ăn mừng
Say thuốc
Lào
Bảy ngày nằm viện đã
qua
Nay được xuất viện về nhà vui
sao
Quán bia mình mới ghé
vào
Làm điếu thuốc lào rít đẫy một
hơi
Say năn chổng vó nên trời
Đầu văng nền gạch nghĩ đời ra
ma
Dần dần ta đã tỉnh ra
Mấy anh bạn trẻ giúp già ngồi
nên
Thấy cháu nội đã đứng
bên
Rằng ! Ông phải quyết bỏ quên
thuốc Lào.
Tác giả tập thơ “Gió lành” do Hội VHNT Việt Trì xuất bản
năm 2010.
A. Lược Qua 1 số bài thơ trong tập thơ
"Gió Lành" Tập 1
HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT
XUẤT BẢN NĂM
Thưa các thi hữu và các độc giả quý mến!
“Xóm tôi có một ông Trường
Quanh năm chỉ vận văn chương vào bà
Hai câu cuối”
“Thơ ông làm chẳng kiếm đồng
Ông mang thuốc bổ biếu không mọi người”
Quả
thật thế, tôi rất thích thơ vui, thơ hài, tiểu phẩm hài nên tôi thường
viết thơ hài. Các độc giả đọc thơ tôi đã nói lên cảm xúc của mình xunh
quanh tập thơ “Gió lành” thì rất rõ điều mong muốn của tôi, tôi chỉ mong mọi người đọc thơ tôi, bật lên tiếng cười thoải mái.
Điều
mong muốn của tôi đã đạt được vì qua mỗi buổi giao lưu ở nhiều nơi như
Hà Nội, Thái Bình,…. Khi tôi đọc một tác phẩm xong thường vang tiếng
hoan hô và cười thoải mái, tôi nhớ lại một lần về thành phố Thái Bình dự
buổi ra mắt tập thơ Ngọc Thúy…. Mọi người được nghe những lời bình một
cách chăm chú qua thơ của Ngọc Thúy tôi đã hiểu qua hoàn cảnh của cô,
chất lượng thơ đặc biệt là tốc độ làm thơ của cô (1 năm 2010 ba tác phẩm được hội văn học xuất bản). Được sự đồng ý của ban tổ chức, tôi làm tặng ban chủ nhiệm Thành phố Thái Bình 1 tập thơ “Gió Lành”
và phát biểu đôi điều về chiến lược làm thơ cũng như nghệ thuật của thơ
tôi. Sợ làm mất thì giờ của Ban tổ chức vì nhiều người còn muốn lên đọc
thơ, tôi chỉ xin đọc 4 mẩu thơ vui không khi buổi tọa đàm đang đi vào
chiều sâu suy tư chuyển sang sôi động những tiếng vỗ tay. Cuối cùng
nhận một lời khen của người dẫn chương trình: Rất vui và rất hay.
Trước
khi lên xe ra về, một bác vác máy thu hình theo ghi hình một số thi
hữu ở Quảng Ninh, Thái Bình ra ghi địa chỉ xin thơ làm tôi quá xúc động.
Vì tôi đã làm được điều có ích “biếu không thuốc bổ”.
Thưa các độc giả, tôi chuẩn bị xuất bản “Gió Lành” tập
2 để độc giả khi đọc vẫn thấy sự gắn kết của 2 tập dù chưa dốc hết tập 1
nên trước khi xuất bản tập 2 tôi làm hai việc vẫn thấy sự gắn kết của
cả hai tập dù chưa dộc hết.
1. Điểm một số bài thơ trong “gió lành” tập 1.
2. Ghi lại một số đóng góp của thi hữu, độc giả đã đọc “Gió Lành” ít nhiều cũng hiểu thêm về thơ tôi.
Những Bài Thơ Tháng 5/2013
Được mời về dự lễ đón nhận danh hiệu làng văn hóa
trong dịp hội chùa trông
( Họa Thơ Nguyễn Thị Tiệp )
( Họa Thơ Nguyễn Thị Tiệp )
Mơ thấy mẹ tôi đứng vẫy vời
Con về lễ hội cảnh vui tươi
Khách vào đông nghịt quanh phường phố
Chuông vọng ngân nga khắp đất trời
Cảm phục chân thành dâng bốn ý
Nguyện cầu kính cẩn ngỏ dăm lời
Hào Khê được nhận làng văn hóa
Trai gái trẻ già rộ tiếng cười
KHOANH LẠI
Chọn ra mấy thứ để chừa
Nếu chưa chừa hẳn cũng thưa thớt dần
May thay thời thế chuyển vần
Vườn đồi thắng lợi có phần dư dôi
Bà Lão ngỏ ý cùng tôi
"Ông mà chừa hết đời tôi còn gì!
Thuốc lá ông bỏ được đi
Miệng thơm phổi thoáng hẳn gì khỏe ra
Còn Ông vẫn thích thơ ca
Rượu bia chút đỉnh mượt mà thơ bay"
Thế là tôi quyết định ngay
Chỗ chừa khoanh lại cho say lòng bà
Nếu chưa chừa hẳn cũng thưa thớt dần
May thay thời thế chuyển vần
Vườn đồi thắng lợi có phần dư dôi
Bà Lão ngỏ ý cùng tôi
"Ông mà chừa hết đời tôi còn gì!
Thuốc lá ông bỏ được đi
Miệng thơm phổi thoáng hẳn gì khỏe ra
Còn Ông vẫn thích thơ ca
Rượu bia chút đỉnh mượt mà thơ bay"
Thế là tôi quyết định ngay
Chỗ chừa khoanh lại cho say lòng bà
Những Bài Thơ Tháng 4/2013
Cám ơn bác và các cháu đầu xuân vào thăm gia đình tôi
Sang Xuân sau phút giao thừa
Điện thoại gọi đến tôi vừa thắp hương
Dù cho tôi chửa nghe tường
Đoán ra cũng biết hải dương gọi vào
Bác gửi lời chúc ngọt ngào
Tình quê rộn rã ập vào trong tôi
Bác nay hạnh phúc quá rồi
Nhớ bao lần trước thăm tôi bác vào
Biết rằng tuổi bác đã cao
Vẫn kèm bác gái cùng vào thăm tôi
Năm nay đâu chỉ bác thôi
Gái trai dâu rể cùng ngồi ta xi
Tấm ảnh chụp chung cháu ghi
Nằm trong phong bì bác đã gửi tôi
Tôi đưa nên b log rồi
Mong sao con cháu mãi rồi noi theo
Vì tình chi quản giàu nghèo
Bác xây cây đức, để gieo phước lành.
(Mùng 6-1 năm quý tỵ
Tôi 76 tuổi còn bà cô bác ngạn 74 tuổi là cháu của ông bác tôi)
Bà Cũng Muốn Khoe Hoa
Xuân về thiên hạ họ khoe ra
Đào đỏ mai vàng đủ loại hoa
Chỉ kém toàn là hoa chợ cả
Hoa nhà chưa thấy họ khoe ra
Nghe bà có vẻ muốn đem khoe
Hàng triệu bông hoa mật đầy phè
Vườn nhãn ngày ngày ong hối hả
Mình khoe chắc hẳn họ hết khoe
+ Hoa nhà bé nhỏ kém màu mè
Bà chớ mang ra đó để khoe
Thiên hạ bây giờ ham mẫu mã
Qúy mà mã kém họ vẫn re
- Ai bảo hoa nhà kém sắc màu
Lựu đỏ dưa vàng nào thiếu đâu
Vườn cảnh dành dành hoa trắng toát
Muốn to hoa chuối đứng hàng đầu
+ Món hoa tôi quý nhất vườn nhà
Sáu chậu sống đời đỏ rực hoa
Giá rét bão, giông không quật ngã
Nếu ưng bà cũng cứ khoe ra
Xuân về phong cảnh đẹp sao
Phố mình vải nhãn ngạt ngào
Rừng hoa ngợp mật dạt dào hương quê
Ong đua tấp nập đi về
Say xưa phấn mật mải mê tháng ngày
Lần đầu quay mật xuân nay
Xấp xỉ mười lít thật say tình già
Trong vườn rau bắp sắp già
Xu hào thái hết mang ra phơi liền
Khi nào rau cạn thay phiên
Xu hào nộm lạc gắn bên rượu hồng
Bắp già, xà lách vọt ngồng
Ai mua không bán bằng lòng tặng ngay
Bà rằng rau rẻ mà hay
Chào mào, triền triện ngày ngày thêm đông
Ăn sâu sạch, chúng trả công
Ríu rít hợp đồng nghe rất vui tai
Thể dục trong ánh ban mai
Bà nhảy theo bài hợp sướng chim sâu
Ông Đi Thăm Ong Của Nhà Nuôi
Ông Bà Cùng Xem Cúp C1 Châu Âu
Lượt Về Vòng Lốc Ao Giữ Rây- An Và MU
- Lượt đi tôi đã thua rồi
Lượt về ông sẽ cùng tôi thi tài
Theo ông phần thắng về ai
+ Rây an đẳng cấp hơn tài MU
Họ còn mang hận phục thù
Nhiều tiền đạo giỏi MU an bài
- Theo tôi yếu tố trọng tài
Cùng làm kết quả lệch sai khó lường
MU tam giác bật tường
Khiến cho tiền đạo đối phương nu mờ
Thế rồi giây phút bất ngờ
Ma rít thủng lưới thẫn thờ ông lo
Quả bà đúng có rủi ro!
Na Ni thẻ đỏ sai do trọng tài
1- 0 hiệp một kéo dài
Hiệp hai ma rít tính bài tấn công
Thiếu người, hậu vệ bỏ không
MU thủng lưới thấy ông vui cười
Tưởng MU thắng mười mươi
Na ni thẻ đỏ trách người cầm quân
10 phút thủng lưới hai lần
2-1 cược thắng dành phần về ông
Phần thưởng bí mật đưa chồng
Gói nam thần bảo ông không chối từ
===================================
Phần I
********
Phần I
********
Về Quê Hương
THU 1945
Trong tôi khắc lại một mùa thu
Lời Bác vang vang gọi diệt thù
Trống ếch rập rình vang đất Việt
Cờ sao phấp phới rợp trời thu
Trẻ già nô nức xây đời mới
Phường xá rộn ràng lập chiến khu
Ngày ấy tôi vừa tròn tám tuổi
In sâu dấu ấn một mùa thu.
ĐỌC LẠI TRANG NHẬT KÝ
Khoa Toán giấy đã gọi rồi
Vân Đình thẳng tiến tới nơi nhập trường
Vui cùng bầu bạn bốn phương
Chân trời trong sáng gió vương nhẹ nhàng
Bỗng tin sét đánh bàng hoàng
Bác Hồ vĩ đại muôn vàn mến thân
Sáng qua Bác đã từ trần
Niềm vui tắt lịm muôn phần xót xa.
QUÊ TÔI
Quê tôi tên gọi xã Hưng Long
Đất đã nghèo dân lại rất đông
Sản xuất chuyên cần nhiều thắng lợi
Đấu tranh dũng cảm một lòng trung
Mưa nguồn bão biển tâm không nản
Lửa đạn bom thù chí chẳng rung
Đất nước đi lên thời đổi mới
Quê tôi hoà nhịp với non sông.
TRỞ LẠI THỦ ĐÔ
Sơ tán bao đêm
ngủ Vĩnh Tường
Thủ Đô xa nhớ đất
kiên cường
B-52 Mỹ vào tàn
phá
Chắc phen này
chúng hẳn nát xương
Hà Nội đã ghi
nét sử vàng
B-52 rụng Mỹ
hoang mang
Pari chúng đến
xin thu trận
Trở lại Thủ Đô
ta hát vang.
MỪNG ĐÓN ĐẠI HỘI ĐẢNG 10
Bảy nhăm năm Đảng của ta ơi
Đất nước Việt Nam đẹp tuyệt vời
Dói-dốt-ngoại xâm chìm biển cả
Thế-Danh-Lực-Trí tỏa muôn nơi
Ngẫm lời Bác dạy như lời thánh
Xét ý Đảng trao tựa ý trời
Đại hội mỗi lần thêm đổi mới
Rộn ràng mừng đón khắp nơi nơi
KỶ NIỆM TRƯỜNG XƯA
Trở về thăm lại trường xưa
Bao nhiêu kỉ niệm như vừa mới thôi
Nhớ ngày sơ tán ven đồi
Mái tranh tường đất ẩm hôi lạnh lùng
Đề phòng bom pháo đất rung
Hầm kèo kế sách sống cùng đạn bom
Sớm ngày rơm rạ thu gom
Nắp hầm chống đỡ đạn bom tối ngày
Trường xưa thăm lại hôm nay
Trong tôi thức dậy những ngày gian nan.
NHỚ CHIỀU CHĂN TRÂU
Đất nước Việt Nam đẹp tuyệt vời
Dói-dốt-ngoại xâm chìm biển cả
Thế-Danh-Lực-Trí tỏa muôn nơi
Ngẫm lời Bác dạy như lời thánh
Xét ý Đảng trao tựa ý trời
Đại hội mỗi lần thêm đổi mới
Rộn ràng mừng đón khắp nơi nơi
KỶ NIỆM TRƯỜNG XƯA
Trở về thăm lại trường xưa
Bao nhiêu kỉ niệm như vừa mới thôi
Nhớ ngày sơ tán ven đồi
Mái tranh tường đất ẩm hôi lạnh lùng
Đề phòng bom pháo đất rung
Hầm kèo kế sách sống cùng đạn bom
Sớm ngày rơm rạ thu gom
Nắp hầm chống đỡ đạn bom tối ngày
Trường xưa thăm lại hôm nay
Trong tôi thức dậy những ngày gian nan.
Chuông Chùa Trông điểm hoàng hôn
Trâu đồng nghỉ việc đã dồn lên đê
Nồm nam thoang thoảng đưa về
Hồ sen lộng gió quê hương ngạt ngào
Sáo diều vi vút bay cao
Phù sa sông Luộc ào ào cuộn trôi
Hưng Long cảnh đẹp quê tôi
Tuổi già càng nhớ một thời chăn trâu.
TƯỚNG GIỎI
Cầm quân đánh giặc
mới lần đầu
Xuất chúng thiên
tài lắm kế sâu
Mặc xác Pháp
khoe quân tướng giỏi
Kệ thây Mỹ cậy đạn
bom giầu
Lòng dân son sắc
luôn tin cậy
Ý Đảng vẹn toàn
mất khắc sâu
Mỹ cút Pháp thua
yên giấc Bác
Lừng danh tướng
Giáp khắc hoàn cầu.
THĂM QUÊ
Sáu mươi cây số đường
dài
Ông đi xe đạp
còn lai cả bà
Đã vào cái tuổi
sáu ba
Ông vẫn đèo bà
thư thái thăm quê
Người khen ít,
nhiều người chê
Khuyên ông mang
”cúp” mà về nhẹ thân
Rằng tôi muốn
luyện đôi chân
Dọc đường ngắm cảnh
có phần thảnh thơi
Quê hương ngày một
đổi dời
Thăm quê ngắm cảnh
sáng ngời tình quê
Vui vui trên
quãng đường về
Đôi khi tăng tốc
lại khê vướng bà
Tái xuân bà lại đậm
đà
Gò lưng cố nhả hết
ga vẫn ỳ.
NHỚ NGUYỄN DU TRUYỆN KIỀU
Non nước mãi còn
nhớ tới ông
Gửi đời cuốn truyện
sắc tình nồng
Uyên thâm trong sáng
như ngà ngọc
Ý tưởng sâu xa tựa
biển sông
Êm ả lan truyền trên
thế giới
Nôn nao sống động
cả nương đồng
Dẫu rằng ngàn vạn
năm trôi mãi
Ủ ấp nghìn đời truyện
của ông
==============================================
PHẦN II
*******
*******
Tâm sự cùng bà đầu xuân
kỷ sửu 2013
Ông xướng :
Xuân đến bước vào tuổi bẩy ba
Xong tôi cảm thấy vẫn chưa già
Lăng nhăng ba thứ còn đeo đẳng
Sở thích bôn môn vẫn đáo qua
Gà luộc nửa cân không bỏ sỏ
Lợn quay năm lạng chẳng trừa da
chỉ mong bà cũng luôn vui vẻ
chung hưởng thú vui mãi tới già.
Bà họa :
Bẩy chục xuân đời có lẻ ba
Khuyên ông gìn giữ cái thân già
Thuốc lào hại phổi nên thôi quách
Rượu gạo đau đầu chỉ nhấp qua
Đi bộ đều đều cho dẻo gối
Làm vườn chăm chỉ hẳn săn da
Dưỡng sinh mau luyên tôi dần khỏe
Để mãi bên ông thú cảnh già.
Giấc mơ của vợ chồng tôi
Xưa kia bà ước mơ nhiều
Nhà nghèo thật cũng khó chiều bà thay
Bà mơ có nhẫn đeo tay
Dây chuyền quàng cổ, áo thay đủ màu
Bây giờ có thiếu gì đâu
Bà có yêu cầu được sống như mơ
Thật là đề xuất bất ngờ
Lặng nghe bà kể giấc mơ thế nào
Bà rằng : “Em rất tự hào
Có một đám cưới xôn xao khắp vùng
Trên xe chồng vợ ngồi cùng
Em mặc áo chùng, anh diện com-lê
Xe dâu đưa đón em về
Trước bàn thờ tổ nguyện thề sắt son
Cỗ mời thì thật là ngon
Tái dê mực nướng bia lon, chim hầm
Nghe bà tôi chợt nghĩ thầm
Bao điều trỗi dậy trông tâm của bà
Nhìn về quá khứ xa xa
Lễ cưới của bà nào có gì đâu
Chè xanh, thuốc cuộn, cau chầu
Thành chồng, thành vợ, có đâu phơi bày
Khen bà có giấc mơ hay
Khiến tôi thức dậy những ngày xa xa
Rằng giờ đất nước chúng ta
Có nhiều điều tưởng chỉ là mơ thôi
Nhưng mơ thành thực nhiều rồi
Riêng món cưới lại thì tôi chịu bà!
Thiệt thòi lứa tuổi chúng ta
Nhưng con cháu bà mơ được ước nên.
Bà đã hiểu ra
( Qua bài thơ phúc đáp của trần thị yên )
Thơ yên tôi đọc đã nhiều
Tâm tư vọc vạch bao điều sâu xa
Dòng thơ lục bát mượt mà
Thơ đường niêm luật xem ra tinh tường
Bình “gió lành” của Trác Trường
Yên còn hài hước “bốn phương có bà”
đọc rồi tôi đã nhận ra
Vừa hài vừa sắc quả là tôi ưng
Vợ tôi đọc, quả không mừng
Bà rằng : “coi chừng lỡ hại bà sao”
Bốn phương là những ai nào
Loanh quanh luẩn quẩn đi vào đi ra
May thay bà đã nhận ra
Thơ ông bốn hướng có bà không sai
Bẩy tư ông lại lặng ta
Còn ái đoái hoài ngoài gái sề ta.
Bà vẫn thắng
Đầu xuân ông gặng hỏi bà
Tôi súyt bảy chục hẳn là cạn xuân?
Bà rằng : tuổi tác đâu cần
Ông say thơ phú, tuổi xuân còn dài
Ông rằng : bà phán rất tài
Vui cùng thơ phú, lộc tài thăng hoa
Tiếp theo ý kiến của bà
Đầu xuân nhập hội cùng ra tranh tài
Sẵn đây một đoạn thơ hài
Ông nghe phê phán đúng sai chỗ nào
Trong mơ nước biển dâng cao
Sóng thần xô đầy ầm ầm rất to
Gọi ông, ông vẫn ngáy khò
Vần cũng chẳng dậy nỗi lo bàng hoàng
Bỗng nhiên nhà cửa tan hoang
Giật mình ông mới ôm choàng lấy tôi
Giấc mơ khi đã tàn rồi
Thấy ông vẫn cứ vì tôi trong lòng
Nghe bà đọc đoạn thơ xong
Ông thấy hài lòng khen có ý hay
Rằng : băn khoăn một điều này
Tôi, bà đã mấy năm nay riêng giường
Bà rằng điều ấy bình thường
Nhà thơ đôi lúc phải cường điệu ra
Nếu một cộng hai thành ba
Đâu còn thơ nữa chỉ còn toán thôi
Ông rằng : tôi chịu bà rồi
Hội thơ bà nhập để tôi đi cùng
kỷ sửu 2013
Ông xướng :
Xuân đến bước vào tuổi bẩy ba
Xong tôi cảm thấy vẫn chưa già
Lăng nhăng ba thứ còn đeo đẳng
Sở thích bôn môn vẫn đáo qua
Gà luộc nửa cân không bỏ sỏ
Lợn quay năm lạng chẳng trừa da
chỉ mong bà cũng luôn vui vẻ
chung hưởng thú vui mãi tới già.
Bà họa :
Bẩy chục xuân đời có lẻ ba
Khuyên ông gìn giữ cái thân già
Thuốc lào hại phổi nên thôi quách
Rượu gạo đau đầu chỉ nhấp qua
Đi bộ đều đều cho dẻo gối
Làm vườn chăm chỉ hẳn săn da
Dưỡng sinh mau luyên tôi dần khỏe
Để mãi bên ông thú cảnh già.
Giấc mơ của vợ chồng tôi
Xưa kia bà ước mơ nhiều
Nhà nghèo thật cũng khó chiều bà thay
Bà mơ có nhẫn đeo tay
Dây chuyền quàng cổ, áo thay đủ màu
Bây giờ có thiếu gì đâu
Bà có yêu cầu được sống như mơ
Thật là đề xuất bất ngờ
Lặng nghe bà kể giấc mơ thế nào
Bà rằng : “Em rất tự hào
Có một đám cưới xôn xao khắp vùng
Trên xe chồng vợ ngồi cùng
Em mặc áo chùng, anh diện com-lê
Xe dâu đưa đón em về
Trước bàn thờ tổ nguyện thề sắt son
Cỗ mời thì thật là ngon
Tái dê mực nướng bia lon, chim hầm
Nghe bà tôi chợt nghĩ thầm
Bao điều trỗi dậy trông tâm của bà
Nhìn về quá khứ xa xa
Lễ cưới của bà nào có gì đâu
Chè xanh, thuốc cuộn, cau chầu
Thành chồng, thành vợ, có đâu phơi bày
Khen bà có giấc mơ hay
Khiến tôi thức dậy những ngày xa xa
Rằng giờ đất nước chúng ta
Có nhiều điều tưởng chỉ là mơ thôi
Nhưng mơ thành thực nhiều rồi
Riêng món cưới lại thì tôi chịu bà!
Thiệt thòi lứa tuổi chúng ta
Nhưng con cháu bà mơ được ước nên.
Bà đã hiểu ra
( Qua bài thơ phúc đáp của trần thị yên )
Thơ yên tôi đọc đã nhiều
Tâm tư vọc vạch bao điều sâu xa
Dòng thơ lục bát mượt mà
Thơ đường niêm luật xem ra tinh tường
Bình “gió lành” của Trác Trường
Yên còn hài hước “bốn phương có bà”
đọc rồi tôi đã nhận ra
Vừa hài vừa sắc quả là tôi ưng
Vợ tôi đọc, quả không mừng
Bà rằng : “coi chừng lỡ hại bà sao”
Bốn phương là những ai nào
Loanh quanh luẩn quẩn đi vào đi ra
May thay bà đã nhận ra
Thơ ông bốn hướng có bà không sai
Bẩy tư ông lại lặng ta
Còn ái đoái hoài ngoài gái sề ta.
Bà vẫn thắng
Đầu xuân ông gặng hỏi bà
Tôi súyt bảy chục hẳn là cạn xuân?
Bà rằng : tuổi tác đâu cần
Ông say thơ phú, tuổi xuân còn dài
Ông rằng : bà phán rất tài
Vui cùng thơ phú, lộc tài thăng hoa
Tiếp theo ý kiến của bà
Đầu xuân nhập hội cùng ra tranh tài
Sẵn đây một đoạn thơ hài
Ông nghe phê phán đúng sai chỗ nào
Trong mơ nước biển dâng cao
Sóng thần xô đầy ầm ầm rất to
Gọi ông, ông vẫn ngáy khò
Vần cũng chẳng dậy nỗi lo bàng hoàng
Bỗng nhiên nhà cửa tan hoang
Giật mình ông mới ôm choàng lấy tôi
Giấc mơ khi đã tàn rồi
Thấy ông vẫn cứ vì tôi trong lòng
Nghe bà đọc đoạn thơ xong
Ông thấy hài lòng khen có ý hay
Rằng : băn khoăn một điều này
Tôi, bà đã mấy năm nay riêng giường
Bà rằng điều ấy bình thường
Nhà thơ đôi lúc phải cường điệu ra
Nếu một cộng hai thành ba
Đâu còn thơ nữa chỉ còn toán thôi
Ông rằng : tôi chịu bà rồi
Hội thơ bà nhập để tôi đi cùng
Vấn Vương tình xưa
Hôm vừa bán vải nhà mình
Ngang đường gặp lại người tình năm nao
Ngượng ngùng nghe tiếng nàng chào
Lại thêm cái liếc ngày nào vẫn say
Vội nâng bó vải trên tay
Vải đỏ cùi dày mà vẫn băn khoăn
Đầy vườn cháu chẳng buồn ăn
Mang ra chợ bán khó khăn quá trời
Vải ngon bày bán khắp nơi
Giá vải rẻ rồi cho vải ngượng thay
Nhưng nàng nâng vải trên tay
“ Anh cho vải này các cháu hẳn vui”
Lại còn có vẻ bùi bùi
Nước lăn gò má sụt sùi tâm tư
“ Tiếc rằng ngày ấy giá như “
Điều nàng muốn nói chần chừ lại thôi
Thoáng qua suy nghĩ trong tôi
Vải đắt hay rẻ cũng thôi mặc đời
Gặp nàng sống lại một thời
Ngợp trong bom đạn vẫn ngời bình yên.
Hôm vừa bán vải nhà mình
Ngang đường gặp lại người tình năm nao
Ngượng ngùng nghe tiếng nàng chào
Lại thêm cái liếc ngày nào vẫn say
Vội nâng bó vải trên tay
Vải đỏ cùi dày mà vẫn băn khoăn
Đầy vườn cháu chẳng buồn ăn
Mang ra chợ bán khó khăn quá trời
Vải ngon bày bán khắp nơi
Giá vải rẻ rồi cho vải ngượng thay
Nhưng nàng nâng vải trên tay
“ Anh cho vải này các cháu hẳn vui”
Lại còn có vẻ bùi bùi
Nước lăn gò má sụt sùi tâm tư
“ Tiếc rằng ngày ấy giá như “
Điều nàng muốn nói chần chừ lại thôi
Thoáng qua suy nghĩ trong tôi
Vải đắt hay rẻ cũng thôi mặc đời
Gặp nàng sống lại một thời
Ngợp trong bom đạn vẫn ngời bình yên.
Bị Bà lừa
Cùng bà du lịch hạ long
Cả hai đồng lòng Bãi Cháy dạo chơi
Nào ngò bà lị thích bơi
Nhất vợ nhì trời con biết tính sao
Bà bơi cũng chẳng cần phao
Bơi sấp bơi ngửa kiểu nào cũng hay
Dưỡng sinh rèn luyện bấy nay
Nên bà có vẻ dẻo tay lạ kỳ
Nếu mà mở hội bơi thi
May mà có giải lại chi cho bà
Hy vọng vừa mới lóe ra
Thì bỗng thấy bà chới với đôi tay
Tôi liền phao thả bơi ngay
Biết đâu còn có vận may cho bà
Phao bơi vừa kịp mang ra
Thì bỗng thấy bà đội nước ngoi lên
Bà rằng : “ ông chớ có quên”
Hè ra bãi biển chớ nên ngồi bờ.
NÉT XUÂN VỀ BÀ
Ngày nào tôi đến
đón dâu
Thấy bà trong
chiếc áo nâu vải dầy
Thế rồi năm
tháng đánh tây
Áo nâu vá víu
càng dầy càng thâm
Bây giờ hết giặc
ngoại xâm
Mặc sao cũng phải
xứng dân anh hùng
Xuân về con cháu
vui chung
Mừng Bà áo chùng
bà mạc dạo xuân
Thật là sức mạnh
tinh thần
Nhìn Bà tôi thấy
nét xuân đậm đà
Nếu thi lão hậu
mở ra
Túng tấng khéo
bà á hậu cũng nên
Nhìn về quá khứ
sao quên
Bao năm đánh
Pháp ngày đêm hố hầm
Suốt trong áo vá
quần thâm
Thật là thiệt
cái tuổi xuân của Bà
Bính Tý xuân nở
muôn hoa
Con cháu mừng Bà
tôi cũng thêm xuân
Hương men ngấm dạ
đần dần
Lâng lâng tôi viết
nét xuân về Bà
Tưởng rằng mỗi độ
xuân qua
Tuổi xuân ngày một
gần xa xa vời
Nào ngờ xuân đến
thêm tươi
Bà xuân tôi cũng
thấy đời tái xuân.
(Năm 1996)
MỪNG XUÂN XUÂN
CHO BÀ
Chín sáu con gái
mừng bà
Áo chùng bà mặc đậm
đà sắc xuân
Giao thừa Đinh Sửu
đến gần
Năm nay tôi sẽ mừng
xuân cho bà
Thời kỳ kháng
chiến đã qua
Huân chương tôi
lĩnh vài ba năm rồi
Sáu mốt năm tuổi
của tôi
Tham gia chống Mỹ
hai mươi năm tròn
Thay chồng nuôi
mẹ dậy con
Năm tháng mỏi
mòn bà vất vả thay
Tiền nhà nước thưởng
tôi đây
Đôi hoa mua sẵn
xuân nay mừng bà
Nhìn về quá khứ
xa xa
Ngày tôi yêu bà đã
tặng gì đâu
Nay ngoài sáu chục
tuổi đầu
Tặng hoa tuy muộn
nhưng sâu ân tình
Lại thêm cái tết
hòa bình
Tuy chưa nâng
chén mà hình như say
Ngoài trời gió lộng
mây bay
Hẳn làng tiên nữa
hôm nay xuống trần
Tiên nữa nhớ đến
táo quân
Còn tôi tôi cứ
vui xuân cùng bà.
(Giao thừa 1997)
TÍNH CHUYỆN LẠI
BƠI
Nhớ về xuân ấy
bà ơi
Sang cồn cắt cỏ
phải dời qua sông
Lái không bến cũng
vắng không
Một bè chuối
ghép vượt sông tôi bà
Dời bờ một quảng
xa xa
Sóng to hốt hoảng
thấy bà níu tôi
Tim tôi trống đập
liên hồi
Hình như mạch
máu trong tôi căng phồng
Sau này nên nghĩa
vợ chồng
Trong tôi đọng
mãi khúc sông quê nhà
Nhớ dòng sông luộng
quê ta
Hè thăm quê nhà
tắm mát bơi sông
Nhớ nơi nên vợ
nên chồng
Ôn dòng kỷ niệm
trên sông ngày nào.
(Năm 1998)
MỜI TRẦU ĐẦU XUÂN
Bà trao tôi miếng
trầu cay
Trong tôi thức dậy
những ngày xa xa
Tân hôn chẳng có
nước hoa
Trầu tươi cau vỏ
đậm đà cùng vôi
Bà rằng trầu thắm
thơm môi
Mãi còn thêm chắc
răng tôi răng bà
Tân thiên kỷ đã
mở ra
Tân Tỵ tuổi bà hội
mới sang trang
Răng bà đầy đặn
hai hàng
Trầu ăn môi thắm
ngắm càng nên thơ
Được mời trầu
chuyện bất ngờ
Bỗng trong tôi sống
lại giờ tân hôn.
TÂM SỰ CÙNG BÀ
NHÂN NGÀY 20/11
Bà xưa múa dẻo
hát hay
Song xem số phận
không may chút nào
Ưng nghề thầy
giáo thanh cao
Duyên bà vì thế
bén vào duyên tôi
Kể ra thật cũng
xứng đôi
Chuyên cần dạy
giỏi nào tôi thua gì
Đánh Pháp, đánh
Mỹ trường kỳ
Đồng lương ít ỏi
đủ chi sao bà
Thế nhưng ta hợp
duyên mà
Nên trong vất vả
nhưng bà vẫn vui
Nhiều lần bà động
viên tôi
Mai ngày hết giặc
hẳn đời đổi thay
Vượt qua vất vả đắng
cay
Về hưu trọn vẹn
thật say lòng bà
Vốn tôi đồng ruộng
mà ra
Cho nên tôi bà đều
sẵn quyết tâm
Mấy năm vất vả
âm thầm
Vườn đồi xây dựng
quyết tâm đã thành
Vải sai na nhãn
trĩu cành
Ong đua bay lượn
tranh giành tìm hoa
Đầu vào tôi đã
trừ ra
Dư dôi ít cũng
vài ba triệu đồng
Với bà tôi nói
thật lòng
Bây giờ ta đã
nên ông nên bà
Đâu còn hoa mướp
hoa cà
Song xưa đói
ránh hay bà phải duyên
Dư dôi được bao
nhiêu tiền
Bà mua khăn xếp
dây chuyền áo hoa
Năm nay quốc tế
người già
Nếu thi lão hậu
xin bà giơ tay
Giọng bà nghe vẫn
còn say
Ứng xử Mẹ Đốp
khó thay được bà
Quê hương tôi viết
bài ca
Bà ca chắc chắn
mượt mà thân thương
Tôi dành có một
khoản lương
Đầu loa mua sẵn
tôi đương chờ thì
Bà nên màn ảnh
ti vi
Truyền hình thu
lại tôi thì in băng
Mai kia con cháu
thấy rằng
Bà gần tới chốn
vĩnh hằng còn duyên
Tuy rằng chưa có
nhiều tiền
Nhưng tôi sẽ quyết
làm duyên cho bà.
CHIỀU NGAY Ý BÀ
Từ ngày sắm được ti vi
Tôi và bà xã chẳng gì hợp nhau
Ca chèo tôi chẳng thích đâu
Hoa hậu bóng đá hàng đầu tôi mê
Còn bà những trách cũng chê
Dân ca chèo cổ bùa mê của bà
Mỗi khi bà mở dân ca
Tôi bèn vờ ngủ nhưng bà vẫn theo
Thế rồi vang vọng trống chèo
Trong tôi thức dậy xóm nghèo năm xưa
Nơi mà năm tháng sớm trưa
Bên cha bên mẹ nắng mưa tảo tần
ự nhiên chèo bỗng thấy gần
Khơi dậy truyền thống của dân tộc mình
Trách làm sao lại vô tình
Tự mình lại bỏ mất mình hổ thay
Thế là tứ bấy đến nay
Dân ca bà mở chiều ngay ý bà.
VÒI BÀ
Biết ông
có máu thể thao
Si ghêm Hà Nội
thể nào cũng đi
Cuối đời
mới gặp một kỳ
Tiền dành một
triệu bà thì trao ông
Ông rằng
bà tính khá thông
Tiền ăn tiền vé
chắc không thiếu rồi
Thế còn
chỗ ngủ của tôi
Nằm bờ nằm bãi
lôi thôi lắm bà
Thế là
triệu nữa xì ra
Bà rằng khách sạn
quốc gia ông vào
Chẳng cần
loại bốn năm sao
Quan trọng chớ
vào chỗ có bán dâm.
GIẤC MƠ ĐẸP
Đang
đêm giẫy đạm ầm ầm
Vào phòng tôi mới
nhủ thầm: làm sao?
Bà
nay đau ở chỗ nào
Bà cười khanh
khách “chiêm bao ấy mà”
Chả
là ông rủ tôi ra
Ngoài hồ Sao Đỏ để
mà đua bơi
Mấy
ngày nóng gắt ông ơi
Nước hồ mát rượi
tôi bơi một hồi
Nghe bà rạo rực trong tôi
Nhớ dòng sông Luộc
bãi bồi phù sa
Chăn
trâu cắt cỏ cùng bà
Những buổi chiều
tà bơi lội trên sông
Mai
ngày hồ sẽ khơi thông
Đua bơi ắt hẳn
là không thiếu bà.
BÀ ĐÃ QUYẾT
Cái thời trao lá
riêu bông
Hứa kiếp sau vẫn
cùng ông một nhà
Bây giờ thì đã
khác xa
Đêm nằm ông ngáy
như là Trương Phi
Ai chào ông chẳng
nói chi
Khinh người thị
trấn nhất nhì là ông
Thế nhưng có lạ
lùng không
Đùa gạ đổi chồng
còn ối bà ưa
Họ rằng ngày xửa
ngày xưa
Địa vị kinh tế
ông chưa có gì
Trải bao năm
tháng kiên trì
Cử nhân đỗ đạt
còn gì chăng hay
Về hưu mới chục
năm nay
Vườn đồi xây dựng
thật say lòng người
Thơ ông đầy ắp
tiếng cười
Khó mà kiếm được
một người như ông
Nghe ra tôi quyết
định không
Kiếp sau cũng vẫn cùng ông một nhà
TRANH LUẬN VỀ TÌNH YÊU
ÔNG XƯỚNG:
Tôi quá không vào loại đẹp trai
Thực ra cũng chẳng lắm tiền tài
Không lời tâm sự trong giây lát
Chẳng ý thăm dò lấy một hai
Bà được Trời cho chao tép giỏi
Tôi may Phật độ đánh tôm tài
Nên duyên chồng vợ nhờ tôm tép
Có lẽ duyên trời thật chẳng sai.
BÀ HOẠ:
Không đẹp nhưng ông cũng xứng trai
Chẳng ai dám bảo đấy không tài
Liếc ngang đám hội “en” (n) lần một
Chặn lối trên đồng “ích” (x) mũ hai
Xét thấy tâm tình còn kém cỏi
Xét thấy tâm tình còn kém cỏi
Song xem săn đón cũng hơn tài
Ông rằng nên phận nhờ tôm tép
Tôi dám chắc rằng ý đó sai.
TẶNG QUÀ
Ất Dậu tôi tặng bó hoa
Bà bảo giờ già hoa hoét làm chi
Bính Tuất tôi cải tiến đi
Mổ gà mái ghẹ hẳn thì bà ưng
Thế nhưng bà cũng chẳng mừng
Lại còn nhắc nhở anh đừng tiêu hoang
Năm nay son phấn đàng hoàng
Áo dài khăn xếp xênh xang quá trời
Họp về bà gọi anh ơi
Bài thơ anh tặng tuyệt vời hơn hoa
Tôi từ trong bếp bước ra
Có nồi nước tắm tặng bà đây thôi
Bà rằng đã tặng thơ rồi
Lại còn nước tắm lôi thôi làm gì
Ngỡ là bà ấy “hổng nghe”
Ai ngờ ỏn ẻn “ra kỳ lưng… em” .
MƠ LUYỆN DƯỠNG SINH
Đêm qua rõ thật bực mình
Bà đạp thình thình vào mạng sườn tôi
Thốt lên bà hại tôi rồi
Bà rằng: Xin lỗi để tôi xoa nào
Tính hay quên thật hay sao
Quên động tác nào lại luyện trong mơ
Nghĩ thầm quyên thật hay vờ
Dưỡng sinh bà luyện bây giờ khoẻ ra
Khéo không đây mẹo của bà
Từ nay mình phải riêng ra một giường.
THÚ THUẬT
Tại sao tôi lắm thơ bà
Nay tôi thành thật nói ra đôi điều
Hoàng hôn buông xuống chiều chiều
Rộn lòng nhớ tới người yêu năm nào
Nguồn thơ như nước tuôn trào
Nên thơ tình biết bài nào cũng say
Bà xem vờ cũng khen hay
Xong đàm đạo cứ ngày ngày cho qua
Đôi khi tôi muốn gần bà
Nhưng bà lại lý do ra thật buồn
Nghĩ thầm sai phải sửa luôn
Bà hẳn là nguồn cảm hứng sâu xa
Bao nhiêu nét đẹp về bà
Thơ tình tôi chắp quả ra không tồi
Xem qua mới một bài thôi
Bà đã tắm rửa lại bồi nước hoa
Giờ tôi chẳng muốn gần bà
Chắc bà nằm vẫn giành ra nửa giường!
==============================================
PHẦN III
*******
BẠN BÈ, CON CHÁU
Cháu Vân
TIN VUI BÁO MẸ
(Kỷ niệm con gái Tường Vi
thi Việt dã toàn tỉnh Hải Hưng)
Cuộc thi việt dã Hải Hưng
Con về giải nhất tin mừng mẹ nghe
Quanh con vây kín bạn bè
Mấy anh nhà báo dừng xe ghi hình
Tim con trống đập thình thình
Giờ con chẳng rõ thực tình hay mơ
Thời gian tổng kết đến giờ
Chí Linh nhất tỉnh không ngờ mẹ ơi
Vui mừng nước mắt trào rơi
Cấp ba sao Đỏ ngời ngời rộn vui
Giờ tổng kết đã đến nơi
Con lên nhận thưởng mẹ ơi hãy chờ
Con như mình ở trong mơ
Tim con trống đập bây giờ rộn sao
Con mong sẽ chiếm đỉnh cao
Nha Trang toàn quốc ngày nào con đi
Thẻ vào đã có ngại chi
Con xin đáp lại những gì mẹ mong.
LÒNG CON
(Con gái Bùi Thị Liên
Giáo viên tiểu học)
Con về thăm mẹ lần này
Thoáng nhìn thấy mẹ mắt cay xè
Vượt qua cái nắng trưa hè
Hai lưng thùng nước nặng đè bờ vai
Quên đi cái mệt đường dài
Dựng xe gánh đỡ sợ vai mẹ phồng
Sau rồi thảo luận cùng chồng
Chở về giúp mẹ công nông nước đầy
Trách trời hành hạ thân gầy
Mong mưa đổ xuống cho đầy giếng khơi
Để mẹ sống được thảnh thơi
Cho con khỏi thẹn với lời mẹ ru.
MỪNG THỌ BẠN
(Tặng bạn: Thơ Vũ Như Bão
Thành phố Hải Dương)
Biết bác bước vào tuổi hiếm hoi
Nhưng đâu bác đã chịu co vòi
Nàng thơ vẫn quyết kèm theo sát
Bà xã chẳng hề thả lẻ loi
Hai ngả riêng tư đều trọn vẹn
Một đường sau trước vẫn ngời soi
Dẫu rằng một chục xuân qua nữa
Đoán chắc bác chưa chịu rụt vòi.
TÂM SỰ CÙNG BẠN ĐÀN
(Tặng ông Nguyễn Dương Quất
Nhân dịp ông mới đi viện về)
Biết rằng bác hết nguy nan
Thật thà hỏi bác đã đàn được chưa?
Nhớ tôi đi mổ dịp vừa
Kiêng khem ba tháng cũng chưa dám đàn
Bác tuy có gặp nguy nan
Song không bị mổ hẳn đàn sớm thôi
Cứ theo kinh nghiệm của tôi
Đàn rung dây rồi đau đớn giảm ngay
Bác cười đứng dậy bắt tay
Rằng khoản đàn này ông đoán đúng ghê
Ngay hôm xuất viện ra về
Vui vui cũng đệm cùng về một bài.
QUÀ XUÂN CỦA CON RỂ
(Cùng ông Quân, ông Tạ và
2 bạn học và là bạn đồng hương)
Xuân thăm nhà bạn tạ
Được uống rượu ngũ sà
Hỏi: Của quý đâu ra
Rằng: Quà con rể cả!
Xuân thăm nhà ông Quân
Được uống bia “ba ba”
Hỏi: Sao ông sang thế?
Rằng: Rể cả mừng xuân!
Gặp lại hai bạn quý
Tôi vội trình bày ngay
Rượu trăn tôi mời đây
Cũng là quà: RỂ CẢ
==============================================
PHẦN IV
BẢN THÂN
Gửi anh một tứ thơ bài
Biết anh còn có tập hai
Tặng anh một tứ cũng hài lắm đây
Nhớ ngày kháng chiến đánh tây
Trận càn “trái quýt” máy bay à à
Trong hầm chỉ có hai ta
Bà già bay lượn lúc xa lúc gần
Loanh quanh luẩn quẩn mấy lần
Chừng khoảng mươi phút rồi dần bỏ qua
Mấy lần định lánh xa anh.
Nhưng anh vẫn cứ xô ra kéo vào
Bỗng đâu “phóng pháo” bổ nhào
Một băng “ đui sết “ ào ào đất rơi
Tay em bị giữ chẳng rời
Thì thào anh bảo quả trời thương ta
Gần nửa thế kỷ trôi qua
Cầm tay giây phút thế mà khó quên
Biết anh còn có tập hai
Tặng anh một tứ cũng hài lắm đây
Nhớ ngày kháng chiến đánh tây
Trận càn “trái quýt” máy bay à à
Trong hầm chỉ có hai ta
Bà già bay lượn lúc xa lúc gần
Loanh quanh luẩn quẩn mấy lần
Chừng khoảng mươi phút rồi dần bỏ qua
Mấy lần định lánh xa anh.
Nhưng anh vẫn cứ xô ra kéo vào
Bỗng đâu “phóng pháo” bổ nhào
Một băng “ đui sết “ ào ào đất rơi
Tay em bị giữ chẳng rời
Thì thào anh bảo quả trời thương ta
Gần nửa thế kỷ trôi qua
Cầm tay giây phút thế mà khó quên
Thầy cô vững dạ, cha mẹ yên lòng
Cháu luôn gắng tiết kiệm thì giờ
Phấn đấu vươn lên đạt ước mơ
Kiến thức in sâu không điểm xấu
Đức tâm rèn luyện xóa trang mờ
Thầy cô yên dạ luôn tin tưởng
Cha mẹ vui lòng thỏa ước mơ
Nhà giáo việt nam ngày trọng đại
Xin dâng lễ hội mấy vần thơ
Cháu luôn gắng tiết kiệm thì giờ
Phấn đấu vươn lên đạt ước mơ
Kiến thức in sâu không điểm xấu
Đức tâm rèn luyện xóa trang mờ
Thầy cô yên dạ luôn tin tưởng
Cha mẹ vui lòng thỏa ước mơ
Nhà giáo việt nam ngày trọng đại
Xin dâng lễ hội mấy vần thơ
THOÁNG NGHĨ THƯƠNG THÂN
Phà đen tháng tháng một đôi lần
Tre nứa vác thuê chẳng ngại ngần
Góp gạo góp tiền nuôi bọn trẻ
Thêm quần thêm áo đỡ phu nhân
Bốn năm học tập bao thơ mộng
Ngày tháng lo toan bấy ngại ngần
Tốt nghiệp ra về ôi nhẹ nhõm
Thoáng nhìn quá khứ thật thương thân.
CHUYỆN LẦN ĐẦU ĐẾN THĂM
BỐ VỢ
Lần đầu tôi đến thăm nhà
Bất ngờ gà đã thả ra mất rồi
Mắm tôm cà muối vậy thôi
Cà đã hết rồi tôi vẫn khen ngon
Tiễn tôi ra quãng đường mòn
Rằng em nội trợ thợ còn kém xa
Năm chục năm đã trôi qua
Món quà chấm mắm khó mà tôi quên.
ĐỔI THAY
Bạn già xưa đến thăm tôi
Băn khoăn bạn bảo leo đồi mệt thân
Ngõ sâu xóm phố xa dân
Chắc thăm anh chỉ một lần này thôi
Bây giờ Sao Đỏ khác rồi
Vải na bao phủ núi đồi mênh mông
Khắp nơi hội tụ vui đông
Đường ngang ngõ dọc đều không còn tồi
Thăm đền Nguyễn Trãi hôm rồi
Quên đi chuyện cũ thăm tôi bạn vào
Bạn rằng thay đổi nhanh sao
Ngắm nhìn Sao Đỏ dạt dào ý thơ
Một lời ngỏ ý bất ngờ
Năm sau lễ hội anh chờ đón em.
PHẤN ĐẤU
Đời nghèo xem đã khá lâu dài
Phấn đấu vươn lên để kịp ai
Ông quyết dựng xây vườn nhãn vải
Bà bàn xen kẽ luống na dai
Ông nuôi ong mật chừng kha khá
Bà thả mái tơ cũng phát tài
Thoáng chỉ vài năm xem đã khá
Chẳng còn bao nữa sẽ bằng ai.
BÍ QUYẾT THÀNH CÔNG
Thiên hạ khen mình rằng phất ghê
Nhưng ôi vất vả cả trăm bề
Đường đời dạy học thăng ba cấp
Cuộc sống sinh nhai đủ bốn nghề
Đầu óc xem ra luôn phấn chấn
Thân hình xét thấy thật ê chề
Vượt khó để mà vươn tới đích
Bởi mình có cái vốn yêu nghề.
=============================================
PHẦN V
******
TẬP LÀM HỌC TRÒ
HỒ XUÂN HƯƠNG
TỰ HÀO NỮ CẦU THỦ BÓNG ĐÁ
Phái mày râu đá khoẻ hay
Song bị sút phạt hai tay bưng rồi
Chị em phái đẹp chúng tôi
Đá phạt nguy rồi xong cũng chẳng e
Dóng hàng khép chặt các khe
Ngã ngồi vẫn cứ nở xoè bờ môi.
MƯỜI PHÚT CUỐI TRẬN
Tiền đạo quyết thắng một phen
Hai chàng tiền vệ cũng lên sút bồi
Thủ môn đâu có chịu tồi
Hai chân chụm xoạc một hồi xông pha
Bóng vào lại đẩy bóng ra
Cuối cùng là một trận hoà… tuyệt hay!
DÒNG NƯỚC NGỌT
(Lược cảm: Gió Lành của tác giả
Bùi Trác Trường kính mến)
Bất ngờ nhận ngọn gió lành
Ơn lòng anh đã để dành tặng tôi
Lời thơ có ánh mắt cười
Có quê hương với khoảng trời bình yên
Có con ngoan với vợ hiền
Có cần lao với gạo tiền tháng năm
Có hương rau cải rau răm?!...
Một dòng nước ngọt mạch ngầm thế gian
Cần chi “nước ngọt mạch ngầm thế gian
Cần chi “ thước ngọc khuôn vàng”
Cần chi réo rắt tơ đàn… theo ai!
Ngắm hoàng hôn, đón ban mai
Khát khao thức trọn đêm dài chứa chan
Chúc anh cảm xúc dâng tràn
Đêm đêm anh lại chơi “đàn” đêm đêm!...
Tác giả : Sỹ Quý
ĐỖ MẠNH TÂN
CẢM XÚC SAU KHI ĐỌC GIÓ LÀNH
Đọc thơ Trường mới rõ Trường
Chất thơ chẳng lần ý thường cũng riêng
Ngôn từ mộc mạc mà thiêng
Đề tài “đọc” có mảng riêng phần bà
Hồn thơ bay bổng mượt mà
Hút hồn người đọc xem ra nặng tình
Gió lành lay động đồi sim
Luồn qua vườn vải lại tìm đến ông.
VẲNG XA
(Viết tặng tác giả gió lành)
Gió lành bởi thơ lành hóa gió
Thơ thương đời đời cũng thương thơ
Bao câu chữ chứa chan tình cảm
Cứ dâng tràn qua những niềm mơ
Thơ anh chính là tình anh đó
Như dòng sông chảy suốt một đời
Bao nhiêu sóng vỗ về nhung nhớ
Những dòng con xa đến chân trời
Thơ anh chính là hồn anh đó
Thơ trong thơ thơ mãi trong hồn
Đời từng trải qua bao sóng gió
Tiếng đàn vui dường bớt u buồn
Thơ anh chính là anh trong đó
Một khoảng đời anh đã từng qua
Đôi câu chữ khiêm nhường bình dị
Cất lên rồi cứ thế vang xa.
Thi Hữu : Trọng Hồng
B. Đóng góp của thi hữu và độc giả xung quanh
tập thơ " Gió Lành " tập 1
ĐỖ THỊ KIM KHÁNH
Hà Nội, ngày 18 tháng 2 năm 2011
Kính gửi: Bác Bùi Trác Trường
Tác giả tập thơ “Gió lành”
Thưa
bác, nhân dịp đầu xuân Tân Mão, em xin được kính chúc bác và gia đình
mạnh khỏe, vạn sự như ý, an khang, thịnh vượng. Riêng bác, một nhà thơ
vui tính, em chúc bác năm nay và những năm sau có nhiều vần thơ tuyệt
hơn nữa để góp phần cho vườn thơ Việt Nam đầy hương sắc.
Hôm
28/10/2010, dự Đại hội thơ Truyền thống Việt Nam, em rất vui vì được
bác tặng tập thơ đầu tay – “Gió lành”. Ngay đêm đó hai vợ chồng em cùng
đọc và đọc một mạch, vừa đọc vừa bình, gần như một buổi sinh hoạt câu
lạc bộ thơ gia đình và diễn ra không kém phần sôi nổi. Nhất là những bài
thơ hài ước nói về vợ, con. Những bài thơ này mang nội dung sâu sắc,
cảm động, để lại cho người đọc những ấn tượng khó quên như bài “Chiều
ngay ý bà”, “Vòi bà”, “ Giấc mơ đẹp”, “ Tôi cùng bà thi”, “Tâm sự cùng
bà…” “Khen bà sáng ý”, “ Chẳng còn sợ hôi”…
Lẽ
ra, dạo đó em phải điện thoại chia sẻ với bác ngay, nhưng chả biết bác
có rảnh thời gian nghe được không. Còn việc gửi thư ghi đôi điều cảm
nhận về tập thơ thì em e rằng bản thân chưa đủ khả năng. Chính vì thế,
đến hôm nay, em mới mạnh dạn cầm bút viết thư thăm hai bác và cũng gọi
là có đôi điều cảm nhận về tập thơ. Có điều gì sai sót mong bác thông
cảm.
Cảm
nhận đầu tiên khi đọc tập thơ này là sự hồn nhiên, chân thành, cách nói
mộc mạc, hồn cốt dung dị. Cái đó đã tạo cảm hứng và có sức lôi cuốn để
lại ấn tượng sâu sắc cho người đọc, nhất là những bài thơ vui. Cái dung
dị được biểu hiện rõ nhất ở những bài thơ lục bát, như bài “ Nhớ chiều
chăn trâu” là một ví dụ. Trong bài thơ này, với cách cảm tả mộc mạc,
chẳng có gì là cầu kì kiểu cách, nhưng hình ảnh đồng quê của một thời xa
vắng vẫn hiện lên mồn một:
Chuông chùa trống điểm hoàng hôn
Trâu đồng nghỉ việc đã dồn lên đê
Nồm Nam thoang thoảng gió về
Hồ sen lộng gió hương quê ngọt ngào
Sáo diều vi vút bay cao
Phù sa sông Luộc ào ào cuốn trôi.
Cách
diễn đạt này có ở cả những bài thơ thất ngôn bát cú đường luật, Thể thơ
cần có sự trang nghiêm vuông vắn với những quy định khắt khe của niêm
luật. Câu chữ trong bài thơ “ Tướng giỏi”, “Quê tôi” có gì là cầu kì
đâu, nhưng ý thơ thì sâu lắng. Hai cặp thực và luận trong những bài thơ
này là những lời trò chuyện bình thường nhưng cả lời và ý cứ đối nhau
chan chát:
Sản xuất chuyên cần nhiều thắng lợi
Đấu tranh dũng cảm một lòng trung
Mưa nguồn, bão biển tâm không nản
Lửa giặc, bom thù chí chẳng rung
(Quê tôi)
Mặc Pháp khoe khoang quân tướng giỏi
Kệ thây Mỹ cậy đạn bom giàu
Lòng dân son sắt luôn tin cậy
Ý Đảng vẹn toàn mãi khắc sâu
(Tướng giỏi)
Còn
nhiều, nhiều nữa những thành công, không nói hết được ở đây. Những điều
này cũng đã được đề cập tới trong lời nói đầu “Tản mạn xung quanh Ngọn
gió lành” của tác giả Đỗ Đình Tuân rồi. Nếu bác cho phép, em xin chia sẻ
thêm về những mong muốn, mong muốn hoàn mỹ hơn đối với tập thơ này.
Đólà:
Ở
một số bài do cách nói quá thật thà, đúng hơn là thật thà “như đếm” nên
đã hạn chế đến sức gợi trong thơ. Hoặc một số bài còn có thể tìm ra
được cách sắp xếp, cách nói có thể hợp lý hơn. Ví như:
Bài
thơ “Đọc trang nhật ký” có thể tách ra thành hai bài, mỗi bài bốn câu
đầu là một bài với tiêu đề “Nhập trường”, bốn câu sau là một bài với
tiêu đề “Tin xét đánh”.
Bài
thơ “Nhớ Nguyễn Du với truyện Kiều, có thể thay từ “mãi còn” ở câu thứ
nhất bằng từ “ngàn năm”. Câu thơ “Dẫu rằng ngàn vạn năm trôi mãi” có thể
thay bằng câu “Dân gian mãi mãi còn lưu giữ” v.v…
Thực
ra thì mong muốn là vô cùng, nhất là việc hoàn mỹ một tác phẩm nghệ
thuật, một tác phẩm thi ca. Cái đáng quý là qua tập thơ này, bác đã để
lại cho đời những điều tâm huyết, những ước muốn cho một cuộc sống tốt
đẹp, những cách ứng xử văn hoá trong quan hệ giữa người với người. Đúng
như những điều triết lí đã nói trong Đạo phật:
Sống không giận, không hờn, không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai.
Sống chan hoà với những người chung sống
Sống là động, nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương, nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống là vui, danh lợi mãi coi thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.
Cuối
cùng em gửi bác lời cảm ơn, chúc hai bác và gia đình dồi dào sức khoẻ,
tràn đầy hạnh phúc. Rất mong được đọc những tập thơ tiếp theo của bác.
Kính thư
Kim Khánh
Tái bút.
Xin
giới thiệu với chồng em tên là Đinh Văn Lành đã về hưu từ đầu 2003. Từ
đó đến nay vẫn làm tiếp ở Hội Người cao tuổi Việt Nam. (ngày trước dạy trường Cao Đẳng Sư Phạm Nam Định). Sau đó làm Phó Chủ tịch Mặt trận tỉnh Nam Định từ 1999 đến 2003 là Trưởng ban Tôn giáo Mặt trận Trung ương.
Hôm 10/01 (Tân Mão)
các cháu nhà em có tổ chức mừng tuổi cho ông xã nhà em tròn 70 tuổi. Vì
thế có “mấy vần thơ vui tuổi 70”. Tặng hai bác, tiện đây em gửi luôn
qua bưu điện, khi nào nhận được thư này bác điện cho vợ chồng em nhé. Số
điện của ông xã nhà em: 0945106823, của em: 0945273367. Cố định:
043.9871396.
Chào hai bác, em: Kim Khánh.
ĐINH VĂN LÀNH
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Em ơi, một thời như thế
Bom thù cầy nát làng quê
Đám cưới theo con đường nhỏ
Nhớ hôm anh đón em về
Thuốc lá gom bìa phân phối
Chè xanh mẹ hái vườn nhà
Tập hát mấy câu Quan Họ
Giấy mầu cắt cuốn làm hoa
Phòng ngủ cơ quan cho mượn
Giường một ghép thành giường đôi
Trực chiến giữa tuần trăng mật
Đêm khuya ngồi đếm sao trời
Ôn lại mấy câu chuyện cũ
Một thời để nhớ em ơi
Mới đó đã thành “cổ tích”
Kể cho con cháu muôn đời.
MẤY VẦN THƠ VUI TUỔI BẨY MƯƠI
(Nhân buổi họp mặt gia đình mừng ngày sinh lần thứ bảy mươi).
Vẫn đang trẻ, đã già đâu,
Soi gương, mái tóc trên đầu vẫn xanh.
Bao người nhầm, gọi bằng anh,
Tôi đành khai thật, rằng mình bảy mươi.
Chiếc răng rụng, lắp xong rồi,
Trên môi, vẫn một nụ cười thanh tân.
Vào năm Tân Mão, đầu xuân,
Con cháu quây quần, mừng tuổi bảy mươi,
Ấm lên tình nghĩa cuộc đời,
Chắt chiu dành dụm, đắp bồi bấy nay.
Trời cho chút lộc là đây,
Vui xuân, hạnh phúc dâng đầy trong tôi.
Hẹn bè bạn, tuổi tám mươi.
Nâng li, thượng thọ, đôi lời chúc nhau…
Xuân Tân Mão 2011
HOẠ THƠ TRẦN PHAO
Quả nghèo nên phải dựa sườn đồi
Mong cảnh sống ngày một đẹp tươi
Đủ đất vỡ hoang ham cuốc xới
Thiếu ăn kiếm sống gắng chèo bơi
Mặc người nghiêng ngó cùng đàm tiếu
Kệ kẻ mỉa mai với giễu cười
Giờ đất sinh sôi ra của cải
Lời khen đã khá nỗi buồn vơi.
Nguyên văn bài thơ tặng
Của Trần Phao như sau:
Một cặp uyên ương giữa núi đồi
Tình ngoài bảy chục vẫn xuân tươi
Ở nhà rảnh rỗi chung lời hát
Ra biển tham quan sát cánh bơi
Trồng vải làm long thơm chuyện tiếu
Nuôi ong tích mật ngọt thơ cười
Bà khơi cảm hứng không hề cạn
Cùng đón gió lành nóng giận vơi.
Nguyễn văn bài thơ tặng
Của Nguyễn Xuân Nghiệp như sau:
Vợ chống sống đẹp như mơ
Cám ơn ông tặng tập thơ Gió Lành
GẮN BÓ KEO SƠN
Bà khơi cảm hứng vô bờ
Để ông viết trọn bài thơ ân tình
Mối tình gắn bó đã bao lâu
Từ thuở thanh xuân tới bạc đầu
Cắt cỏ cồn lầy trên nước lớn
Bám bè chân duỗi dưới dòng sâu
Vườn đồi chăm chỉ không lo thiếu
Nhà giáo thanh cao chằng hám giầu
Cùng ngọn gió lành hoà nhịp sống
Tiếng lòng đồng điệu bởi yêu nhau.
TÌM HIỂU THƠ GIÓ LÀNH
Đôi lời cảm nhận thơ ông
Gió lành bốn hướng đều không thiếu bà
Thơ ông vần điệu mượt mà
Tình chồng nghĩa vợ đậm đà thuỷ chung
Thơ ông cá tình lạ lùng
Mảng thơ “BÀ XÔ vẫy vùng dọc ngang
Có bà thơ trở nên sang
Đố ai sánh kịp trong làng văn chương
Quý danh ông Bùi Trác Trường.
Thi Hữu : Trần Thị Yên
KIM CÚC
LỜI PHÁT BIỂU
trong lễ kỷ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11/2010 của Hội CGC phường Sao Đỏ
Kính thưa các vị đại biểu; thưa các thày giáo, cô giáo!
Hôm
nay là ngày lễ trọng đại của ngành giáo dục chúng ta. Cho phép tôi được
gửi tới các vị đại biểu; các thày giáo, cô giáo lời chúc sức khỏe và
lời chào trân trọng nhất.
Thưa các vị đại biểu; thưa các thày giáo, cô giáo!
Chúng
ta vừa được thưởng thức những tiết mục văn nghệ, tuy cây nhà lá vườn
nhưng cực kỳ hấp dẫn. Các cô giáo của chúng ta, tuổi đời đã sáu, bảy
mươi thật là tươi trẻ và xinh đẹp. Cách đây không lâu, tôi được nghe cô
giáo Trần Thị Hạnh đọc bốn câu thơ mà cô vừa sáng tác vừa dẫn chương
trình, tôi cứ nhớ mãi không quên:
Về hưu đâu phải đã già
Xinh tươi duyên dáng trong tà áo bay
Vừa múa dẻo lại hát hay
Xưa giỏi việc nước nay hay việc nhà
Hôm
nay được xem các cô trong hội múa hát, tôi thấy quả là đúng như vậy. Vì
các cô xinh tươi quá. Quả là “vừa múa dẻo, vừa hát hay”. Được xem các
cô múa hát tôi có cảm tưởng như đang xem một chương trình biểu diễn của
một đội văn công chuyên nghiệp.Từ cách trang phục đồng điệu, hoa văn đẹp
mắt, đến những chiếc áo dài truyền thống thướt tha, duyên dáng, bó chặt
trong thân hình mềm mại và đôi chân, đôi tay uyển chuyển, uốn lượn như
những cánh bướm rập rờn. Tất cả toát lên một chương trình sống động mang
lại thành công kết quả tuyệt vời, quá sức tưởng tượng của tôi. Thật bõ
công cho những ngày tháng miệt mài hăng say luyện tập. Không quản mưa
nắng, không quản ngày đêm của các thành viên trong đội văn nghệ và sự
quan tâm chu đáo của ban chấp hành Hội…
Đặc
biệt trong đội văn nghệ có một thày giáo, tuổi đời đã ngoài bảy mươi,
nhưng rất đa tài. Lòng nhiệt tình của thày thật đáng trân trọng. Thày có
tài sáng tác đủ các thể loại: Kịch, tấu, dân ca, chèo, hài… Lời bài hát
“Tâm tình người cựu giáo chức Chí Linh” mà các cô vừa múa chính là sản
phẩm tuyệt vời của thày. Thày còn thường đệm đàn cho đội đồng ca. Giọng
hát của thày cũng rất ấm áp. Riêng mảng thơ thì mới là sở trường của
thày. Thày viết trên một trăm bài thơ thì có đến sáu, bảy mươi bài thơ
hài mà phần lớn là viết về vợ. Thơ hài của thày mà đọc thì cứ là “cười
ra nước mắt”. Nhân được thày tặng tập thơ “Gió lành” tôi đã viết một bài
thơ Nhân đọc tập Gió lành của Bùi Trác Trường tặng thầy như sau:
Thơ hài ông viết cực hay
Vừa cầm bút đã nghĩ ngay đến bà
Tính ông giản dị thật thà
Lúc nào ông cũng cười xòa thật tươi
Tuổi đời đã ngoài bảy mươi
Vần thơ sống động như mười tám xuân
Nhịp tim loạn đập rung ngân
Bơi dòng sông Luộc “ngoéo chân trêu bà”
Chẳng cần mối lái rườm rà
Một bè chuối ghép thế mà thành đôi
Năm mươi năm đã vèo trôi
Với ông, bà vẫn khoa khôi thuở nào
Bao nhiêu tình cảm dạt dào
Ông dành tặng vợ, tự hào về con
Một thời dậy học vàng son
Một thời bụi phấn mãi còn thiết tha
Vườn đồi trĩu vải sai na
Thắm tình bầu bạn chan hòa xóm thôn
Ngày ngày văn luyện võ ôn
Dưỡng sinh thể dục quyền côn đủ bài
Người thày giản dị đa tài
Một nhà thơ một danh hài giỏi giang.
Với tôi thày thật xứng đáng là một hội viên gương mẫu.
Kính thưa các vị đại biểu;
Các thày giáo, cô giáo!
Là
một giáo viên đã nghỉ hưu, mỗi khi nghe tiếng trống trường rộn ra ngân
vang, lòng tôi lại bồi hồi xúc động, nhớ tới những năm tháng tươi đẹp
trong cuộc đời mình. Những năm tháng mà tôi đã từng sống và làm việc
dưới mái trường thân yêu. Tôi luôn nhớ về một thời:
Một thời phấn trắng phượng hồng
Đứng trên bục giảng mà lòng xỗn xang
Miệt mài những chuyến đò ngang
Bâng khuâng nhớ mái trường làng ngày xưa
Trong veo ánh mắt trẻ thơ
Nhớ trang giáo án ngẩn ngơ sớm chiều.
Tôi
cảm thấy thật tự hào vì mình đã chọn một nghề cao quý nhất trong các
nghề cao quý. Trước khi ngừng lời, một lần nữa xin kính chúc các vị đại
biểu; các thầy giáo, cô giáo mạnh khỏe, hạnh phúc.!
vĩnh biệt chú mong chú thanh thản nơi suối vàng.và phù hộ cho chúng cháu con...
Trả lờiXóa